CHIM LIỀN CÁNH - Trang 329

Hoàng Tử Hà ngẫm nghĩ, đang định nói thì Lý Thư Bạch đã giơ tay ngăn
lại.

Y cầm chiếc khăn tay bên cạnh nhúng nước trà rồi lau đường thẳng trên bàn
đi. Hoàng Tử Hà ngớ ra, đang định hỏi

thì nghe thấy bên ngoài vang lên tiếng chân rất khẽ, có người đang bước lên
hành lang.

Y hất cằm ra hiệu cho cô lánh vào bên trong, đoạn nhanh nhẹn đổ trà trong
chén cô sang chén mình, dùng khăn lau sạch chén trà úp xuống khay.

Tiếng chân đến gần, một giọng quen thuộc vang lên: "Bệ hạ, hành lang này
gần nước nên trơn trượt ẩm ướt, bệ hạ phải cẩn thận..."

Hoàng Tử Hà nấp dưới cửa sổ phòng bên, đương nhiên nhận ra giọng Từ
Phùng Hàn, hoạn quan thân cận bên cạnh hoàng đế. Người y tháp tùng, hẳn
là đương kim thánh thượng.

Mười mấy người rầm rập băng qua song cửa ngay trên đầu, khiến cô bất
giác co người lại, nín thở.

Lý Thư Bạch đứng dậy ra cửa đón. Hoàng đế nhìn quanh rồi khen: "Tứ đệ,
phong cảnh nơi này đúng là thoát tục, đệ ở đây thấy sao?"

Lý Thư Bạch liền thưa: "Ngồi ngắm hoa rơi, nằm nghe nước chảy, phong vị
thực không sao tả xiết."

Hoàng đế gật đầu nắm lấy tay y: "Cảnh sắc nơi này thực đẹp. Hôm nay trẫm
đến đây, cũng là muốn xin đệ một chén trà."

"Thần đệ không dám." Lý Thư Bạch vội mời ngài ngự ngồi trên, rồi chính
tay rót trà dâng lên. Khi chọn chén, bàn tay y lặng lẽ lướt qua chiếc chén
Hoàng Tử Hà đã dùng, lấy cho hoàng đế chén khác.

Hoàng đế tươi cười bưng chén trà lên mũi khẽ

ngửi rồi nhận xét: "Vạn sự trên đời đều suy từ đây mà ra cả. Tứ đệ thông
tuệ xuất chúng, ngay pha trà cũng sâu sắc hơn người thuờng."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.