CHIM LIỀN CÁNH - Trang 332

"Bệ hạ thánh minh quyết đoán, nếu muốn định tội thần đệ, thì thần đệ chỉ
muốn hỏi, rốt cuộc mình mắc tội gì? Bức tử Thất đệ trên gác Tường Loan,
hay giết Thất đệ ở chùa Hương Tích trước mặt hơn trăm quân Thần Sách?
Rốt cuộc tội của đệ là gì?"

Trán hoàng đế nổi gân xanh, hồi lâu mới rít qua kẽ răng: "Hai tội này... có
khác gì nhau?"

"Dĩ nhiên là khác rồi." Lý Thư Bạch thong dong rót cho ngài ngự thêm một
chén trà, giọng rành mạch chậm rãi như nước chảy ngoài song, "Nếu bệ hạ
buộc tội đệ ép chết Thất đệ trên gác Tường Loan, vậy thì không lâu sau
Thất đệ lại xuất hiện ở chùa Hương Tích, nên tội danh này không thể định
được; nếu bệ hạ buộc tội đệ giết Ngạc vương ở chùa Hương Tích, vậy kẻ
dùng cái chết vu cáo thần đệ trên gác Tường Loan là ai? Sao biết được lần
này có phải lại là giả chết vu cáo hay không? Vụ này không thẩm vấn điều
tra lại thì không ổn."

Nói đến đây, thấy sắc mặt hoàng đế đã vô cùng khó coi, Lý Thư Bạch mỉm
cười: "Tâu bệ hạ, xem ra cái chết của Thất đệ còn rất nhiều nghi vấn, thần
đệ quyết không thể hồ đồ đền mạng cho Thất đệ như thế được."

Hoàng đế dằn

tay lên bàn, thong thả nhả ra mấy chữ: "Đệ muốn... thế nào?"

"Thần đệ bất tài, nhưng thiên hạ rộng lớn, người tin tưởng đệ chắc cũng còn
một hai kẻ. Thần đệ rơi vào cảnh này, chỉ còn vươn cổ chờ chém, nhưng bệ
hạ cũng phải cho người trong thiên hạ một tội danh khiến họ tâm phục khẩu
phục, bằng không muôn dân thiên hạ ắt sẽ tìm hiểu chân tướng bên trong,
đến lúc đó e lại làm xôn xao trong triều ngoài nội, chuốc thêm phiền phức."
Nói xong, y im lặng nhìn hoàng đế, đợi ngài ngự phản ứng.

Trong phòng lặng phắc, chỉ có tiếng gió khe khẽ bên ngoài, hoa bay xào
xạc, sóng gợn lăn tăn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.