CHIM LIỀN CÁNH - Trang 355

Chương 17: Võng lọng rợp thành

Tp: tutudinh, nunnun

Tối hôm ấy Vương Uẩn đến.

Hoàng Tử Hà đang ngồi bên song uống rượu một mình, thấy y tới cũng
chẳng đứng dậy chỉ gật đầu ra ý chào, rồi rót một chén đẩy qua cho y.

Vương Uẩn ngồi xuống trước mặt cô, nhìn đôi gò má trắng tái giờ lại hồng
lên vì rượu, không khỏi ngạc nhiên: "Thì ra cô thích uống rượu một mình."

"Không, đây là lần đầu." Nói rồi cô ngước đôi mắt mơ màng nhìn y, giọng
ngà ngà, "Tôi nghe nói, khi sự đời trắc trở, không sao chịu đựng nổi thì
uống mấy chén rượu cho say mèm một trận, biết đâu ngày mai lại có cơ
xoay chuyển."

Vương Uẩn ngắm gương mặt mờ ảo dưới ánh nến, nhan sắc tựa hoa đào,
đôi mắt như sương sớm lúc này không còn trong veo sáng rực mà hơi đờ
đẫn mơ hồ, song lại càng rung động lòng người gấp bội.

Y thở dài, vươn tay đoạt lấy bình rượu trên bàn: "Được rồi, đến đây là đủ,
cô đi ngủ đi thôi."

"Lần trước uống rượu, Vương công tử còn ở Tả Kim Ngô Vệ nhỉ." Nói
đoạn, cô nhoẻn cười, ánh mắt đăm đăm hướng về phía ngọn nến lập loè trên
bàn, đốm sáng ấy cũng lập loè trong đáy mắt cô, như đốm sao đậu giữa làn
nước lăn tăn, khiến Vương Uẩn không kìm được

cứ nhìn mãi, không sao rời mắt.

Y còn nhớ lần đó Hoàng Tử Hà được Chu Tử Tần dẫn tới Tả Kim Ngô Vệ,
cả đám huynh đệ đã ùa đến kính rượu. Trưa hè nóng hầm hập, tuy y đã đỡ
cho phần nhiều, nhưng mặt cô vẫn đỏ bừng lên như hoa đào - có lẽ vì trời
nóng, cũng có lẽ vì thể chất cô uống rượu dễ bị bốc lên.

Kết quả là, lần ấy cô bị Quỳ vương tóm tại trận. Theo những gì y nhớ được,
đó cũng là lần đầu tiên y chứng kiến Quỳ vương nổi giận - chỉ vì một việc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.