CHIM LIỀN CÁNH - Trang 430

Hoàng Tử Hà gật đầu với Lý Thư Bạch rồi xách đèn lồng chạy thẳng về
phía gác Tường Loan. Y phục sẫm màu giúp cô lẫn vào bóng đêm, các thị
vệ canh gác cũng chỉ để tâm đến quan viên lên xuống hành lang Long Vĩ,
không ai phát hiện ra có người lẻn đến gác Tường Loan.

Mãi tới khi Hoàng Tử Hà trèo lên lan can, cao giọng gọi "bệ hạ", các quan
viên áo đỏ áo tía đang xếp thành hàng trước cửa điện mới nhận ra có điều
không ổn.

Mọi người lũ lượt nhìn sang gác Tường Loan, thấy Hoàng Tử Hà đứng trên
hàng lan can xa nhất, phía sau là bầu trời xanh thẫm. Bóng cô lắt lay trước
gió, tay áo bay phần phật, như sắp bị gió cuốn đi.

Mọi người chưa kịp nhận ra là ai thì Vương Uẩn vừa bước lên hành lang
Long Vĩ đã trông thấy cô, y ngây người rồi gầm lớn: "Điên rồi à! Mau
xuống đây!"

Hoàng Tử Hà giơ tay ra hiệu với y: "Xin Vương thống lĩnh đừng qua đây,
nếu thống lĩnh chạy sang, tôi sẽ nhảy xuống đấy!"

Thị vệ phía sau Vương Uẩn không biết cô là ai, bèn mắng: "Tên hoạn

quan ở đâu ra thế, điên rồi à? Thống lĩnh, để tôi chạy sang kéo gã xuống!"

"Không... không ai được sang bên đó." Vương Uẩn tím mặt dang tay ngăn
tất cả thị vệ sau lưng lại. Y ngoái nhìn Lý Thư Bạch, thấy Quỳ vương vẫn
ung dung đứng giữa đám đông trước cửa điện, bình thản nhìn Hoàng Tử
Hà.

Lửa giận phừng phừng bốc lên đầu Vương Uẩn, đương điên lên vì giận dữ
thì nghe mấy đại thần bên cạnh thì thào: "Thế này... chẳng phải giống hôm
ấy Ngạc vương gieo mình xuống gác Tường Loan ư?"

"Đúng thế! Thực không ngờ chuyện cũ lại tái diễn gần như y hệt. Có điều
bấy giờ Ngạc vương trỏ mặt mắng Quỳ vương ép chết mình, còn giờ lại đổi
thành tiểu hoạn quan bên cạnh Quỳ vương..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.