CHIM LIỀN CÁNH - Trang 431

"Này... lẽ nào tên tiểu hoạn quan này cũng định tố cáo Quỳ vương như
những người trước đây?" Kẻ nói ra câu này, rõ ràng không chỉ nghĩ tới cảnh
Ngạc vương nhảy lầu, mà còn liên tưởng đến thảm kịch Trương Vĩ Ích nhảy
xuống từ thành lâu.

"Suỵt, Quỳ vương còn đang ở đây kìa..." Người khác hạ giọng thì thào.

Vương Uẩn nhìn gương mặt thản nhiên của Lý Thư Bạch, lại nhìn thân hình
chao đảo trong gió của Hoàng Tử Hà, trái tim như thót lên đến cổ họng,
nhưng không dám cử động cũng không dám quát thét, đành đứng trơ mắt
nhìn.

Chỉ

nghe giọng Hoàng Tử Hà văng vẳng từ xa: "Tâu bệ hạ cùng các vị đại thần!
Nô tài xin diễn lại những hành động của Ngạc vương hôm ấy để chứng
minh, nếu trời cao có linh, nô tài cũng có thể bay lên thành tiên, hóa thành
khói xanh tan biến."

"Nói bậy! Một tiểu hoạn qua như ngươi có tài đức gì mà mơ tưởng thành
tiên?" Nhưng nói vậy thì... Ngạc vương đã thành tiên, làm sao lại chết trong
tay Quỳ vương ở sau chùa Hương Tích được?

Vương Uẩn bất chợt nảy ra ý nghĩ này, bèn đưa mắt nhìn quanh, thấy mọi
người ngạc nhiên ra mặt, hẳn cũng cùng suy nghĩ với mình. Cuối cùng y
không nhịn nổi nữa, quát lên: "Mau xuống đây cho ta! Gác Tường Loan cao
như thế, cần gì phải dùng cả tính mạng để vạch trần một chuyện như vậy
chứ!"

"Vương thống lĩnh chớ lo, cũng khỏi cần chạy xuống dưới tìm thi thể làm
gì, vì nô tài nhất định sẽ biến mất như Ngạc vương, không còn dấu vết..."
Chưa dứt câu, cô đã vung mồi lửa trong tay, trỏ xuống đất nói: "Ngạc
vương đốt trụi mọi thứ Quỳ vương tặng mình, nô tài cũng nguyện đốt hết
những vật tùy thân, chư vị, xin cáo từ!"

Vừa nói, cô vừa ngả người ra sau, gieo mình vào màn đêm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.