CHIM LIỀN CÁNH - Trang 64

"Nói cũng phải, ôi chao, chúng ta đều bị người trên bức ép cả, ta thì hơn gì,
còn ở đó thì toi đời!" Chu Tử Tần vừa nói vừa giơ tay dụi mắt, nước mắt
rưng rưng, "Kể ra đúng là gay go to! Cha ta ép lấy vợ!"

Hoàng Tử Hà phì cười hỏi:

"Là cô nương nhà nào vậy?"

"Cháu gái dòng thứ của ty thương quận Thục, nghe nói là một con cọp cái,
nghe danh ta ham mê thi thể cũng không sợ. Ta đã lân la đò hỏi đám người
hầu nhà đó, kẻ nào cũng nói cô ta hung hãn vô cùng, chữ nghĩa chỉ biết lơ
mơ nhưng hay tay cứ lăm lăm hai con dao bầu, thoăn thoắt chặt thịt, còn có
thể vác cả nửa con heo lên vai nhẹ như không! Sùng Cổ bảo cưới hạng
người đó về có còn sống được nữa không!"

Hoàng Tử Hà ngẫm nghĩ rồi hỏi: "Cô ta tên gì?"

Chu Tử Tần đã buồn còn thêm bực: "Tên quê một cục! Gọi là cái gì Lưu
Nhị Nha! Nghe đã thấy khiếp rồi đúng không? Rõ ràng là cha ta thấy con
gái nhà nào cũng sợ ta, nên vơ bừa lấy một con hổ cái, định chèn ép ta cả
đời đây mà!"

"Ồ..." Hoàng Tử Hà gật đầu, "Đúng thế, xem ra việc lớn không thành rồi.
Tuy cô ta rất xinh đẹp, tính tình cũng dễ thương, nhưng cái tên Lưu Nhị
Nha thực khó nghe quá..."

"Sùng Cổ quen cô ả ư?" Chu Tử Tần sững người, rồi vỗ trán tự giải thích
ngay, "À phải, đương nhiên là quen rồi. Trước đây Sùng Cổ là thiên kim
nhà quận thú mà, nhất định đã gặp các tiểu thư nhà khác."

Hoàng Tử Hà cười đáp: "Gặp thì gặp rồi, nhưng mới gần đây thôi."

"Thôi thôi, không nói chuyện đó nữa, mau kể xem ả Lưu Nhị Nha kia có
hung hãn đáng sợ như

lời đồn không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.