CHIM LIỀN CÁNH - Trang 75

Đến một hiệu bồi tranh, Chu Tử Tần trỏ ông lão râu dê ngồi bên trong bảo
cô: "Thấy ông già kia không?" Hoàng Tử Hà nhìn ông lão đang gà gật, hay
tay đút vào túi áo bông, gật đầu.

"Ông ấy là thợ bồi tranh nổi tiếng nhất kinh thành đấy, lần trước đọc được
cách dùng nước

cải bó xôi trong sách cổ, ta cũng đem đến cùng bàn bạc nghiên cứu với ông
ấy, mới hoàn thiện được."

Hoàng Tử Hà bỗng sinh lòng kính trọng: "Vì chuyện này mà công tử định
theo ông ta học bồi tranh ư?"

"Đúng thế, kẻ làm nghề ngỗ tác phải liên tục trau dồi kiến thức đến già.
Sùng Cổ quên rồi hả, lần trước trong vụ Quỳ vương phi, để phân biệt sự
khác nhau giữa bàn tay của Vương Nhược và Cẩm Nô, ta đã phải nghiên
cứu về xương cốt, còn đến tận lò mổ quan sát bao nhiêu móng lợn nữa đấy."

Nói đoạn, gã xăm xăm kéo cô bước vào. Ông lão he hé mắt liếc hai người
rồi uể oải hỏi: "Chu thiếu gia có việc gì thế?"

Chu Tử Tần liền cười nịnh nọt: "Dịch bá, ngày đông buồn chán nên tôi lại
đến học nghề với bác đây.

Nghe vậy, ông lão tím mặt: "Cút đi! Lão không hơi đâu hầu cậu, vụ nước
cải bó xôi lần trước cậu lèo nhèo mất hơn nửa năm, suýt nữa lấy mạng già
của lão rồi!"

"Đừng thế mà... Lẽ nào Dịch bá không muốn biết cách xóa dấu mực son
ư?"

"Cái đó việc gì phải nghiên cứu cùng cậu? Rất đơn giản, dấm có thể hòa tan
màu son!" Ông lão lườm Chu Tử Tần.

"Nhưng dấm có mùi mà?" Chu Tử Tần bày ra vẻ tha thiết cầu hiền.

Ông lão ngạo nghễ ngẩng đầu cười ha hả: "Ha ha... bí quyết tổ truyền

nhà lão, lẽ nào cũng phải mách cho cậu ư?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.