CHINATOWN - Trang 116

nghiệp. Bí thư đảng ủy như cậu mợ tôi là bằng của đảng, chẳng dấu chẳng
má gì, thời cậu mợ tôi thì còn che mắt được thiên hạ, đến thời sau cậu mợ
tôi sợ không đủ, cậu mợ tôi quyết định nhờ tôi kèm thi cho hai thằng em họ
sinh đôi của tôi tồng ngà tồng ngồng nhưng một từ tiếng Việt cũng không
đánh vần nổi nói gì đến tiếng Nga, phép cộng phép trừ cũng chẳng xong
nói gì đến phép nhân phép chia, phân số với thập phân. Cậu mợ tôi bảo tôi
cứ yên tâm kèm thi cho hai thằng em họ sinh đôi đến hết hè, cậu mợ tôi sẽ
tìm một bí thư đảng ủy người quen xin cho tôi vào một bộ hay một trường
đại học. Bảy mươi hai tiếng đồng hồ sau ngày về nước, tôi kịp ký với cậu
mợ tôi một bản hợp đồng như thế. Tôi ra hiệu sách Tràng Tiền đem về hai
bộ sách giáo khoa lớp chín. Ngay buổi học đầu tiên, tôi đã hiểu hai thằng
em họ tôi chẳng cần sách giáo khoa nào cả, đúng như lời mợ tôi phán,
chúng nó chỉ cần học cộng trừ nhân chia cho thạo, học viết chính tả cho
chắc. Buổi học thứ hai, tôi còn hiểu một điều mà mợ tôi không biết có
lường trước, chúng nó thù ghét trường lớp, thù ghét sách vở. Buổi học thứ
ba chúng nó nói toẹt ra là chúng nó chán ngấy giờ học của tôi. Giờ học của
tôi chẳng được ích lợi gì. Cộng trừ nhân chia chính tả chẳng được ích lợi gì.
Chúng nó nhìn tôi chán nản. Tôi cũng chẳng hơn gì các nhân viên cơ quan
bố chúng nó, cuối tuần mắt trước mắt sau nhét hai mươi con vịt phế phẩm
vào cổng rồi lại mắt trước mắt sau leo lên xe chạy một mạch. Chúng nó
chưa bao giờ thấy bố chúng nó lại gần cám ơn hay vỗ vai vất vả quá hả.
Chúng nó chỉ thấy bố chúng nó xua tay quầy quậy rồi sa sả vịt phế phẩm
thì đem đi đâu mà chôn, tìm nơi nào đổ xăng vào mà đốt. Chúng nó nhìn tôi
chán nản. Chúng nó bảo bố mẹ chúng nó cứ vẽ chuyện bằng màu đỏ bằng
màu xanh. Bố mẹ chúng nó cứ hay lo xa không phải lối. Chúng nó chẳng
cần đi đâu chúng nó cũng biết đến thời con cháu chúng nó bằng bí thư đảng
ủy vẫn hơn đứt cái bằng màu đỏ lẫn cái bằng màu xanh. Bây giờ bố mẹ
chúng nó nhận mấy nải chuối với mấy con vịt phế phẩm chứ thời chúng nó,
chúng nó kiên quyết không động đến hiện vật, chúng nó chỉ lấy phong bì,
phong bì không cần cho vào bao tải vác ra chợ Bắc Qua, phong bì cũng
không cần cắt tiết với nhổ lông măng, không nhất thiết ngày nào cũng vịt
quay vịt rán vịt luộc vịt tần hạt sen. Có phong bì chúng nó sẽ vĩnh biệt ngay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.