CHINATOWN - Trang 20

đọc bố tôi đánh máy có thêm chữ ký Thụy bên dưới. Cả cái phong bì to vỏn
vẹn thế thôi. Không thư. Không ảnh. Không kèm hai trăm nghìn. Mọi thứ
trong tôi đều mù mịt. Em gái Thụy hỏi chị còn cần gì không. Tôi không trả
lời. Tôi không hiểu gì cả. Tôi không chào nó khi nó về. Tôi không nhìn tờ
giấy. Tôi chỉ thấy mỗi chữ ký của Thụy. Mọi thứ trong tôi đều mù mịt. Một
tháng trước khi tôi lên máy bay. Trời mưa tầm tã. Tôi không cần chữ ký của
Thụy. Tôi chỉ muốn hỏi Thụy. Về những ngày ấy. Tờ giấy bố tôi phô tô cô
pi làm nhiều bản. Mẹ tôi lấy một bản gửi lên Vụ Hợp tác, một bản đem
thuê dịch công chứng, một bản mang ra công an khu vực, một bản để vào
ngăn kéo cạnh những giấy tờ quan trọng nhất trong nhà. Tôi cũng được mẹ
tôi phát cho một bản. Mọi thứ trong tôi đều mù mịt. Tôi chỉ muốn gặp
Thụy. Để hỏi Thụy những ngày ấy. Tôi ngồi ôm thằng Vĩnh ở sân bay Băng
Cốc. Trong túi tôi có tấm ảnh của Thụy. Ngôi nhà hai tầng, bảng hiệu chữ
Hoa, hai cái đèn lồng. Sau này tôi nghe Duras tả tiếng động Chợ Lớn. Tôi
hiểu tất cả. Nhưng tôi không hiểu gì. Chữ của Duras, tôi vừa đọc vừa cảnh
giác. Tôi chưa đặt chân đến Sài Gòn. Tôi không biết Chợ Lớn. Tôi xem
phim Người tình. Tôi đọc cả Người tình lẫn Người tình Hoa Bắc. Tôi nghe
Duras tả mùi Chợ Lớn. Trầm hương, dưa hấu, cao lâu. Chữ của Duras, tôi
vừa đọc vừa sợ bị đánh lừa. Tôi chỉ muốn biết Thụy ở đâu, gặp ai, làm gì.
Những ngày ấy. Ngôi nhà hai tầng, bảng hiệu tiếng Hoa, hai cái đèn lồng.
Tôi ngồi ôm thằng Vĩnh ở sân bay Băng Cốc. Trong túi tôi có chữ ký của
Thụy. Trời mưa tầm tã. Mọi thứ trong tôi đều mù mịt. Hắn từ đâu chạy lại
mang cho tôi cốc nước dừa, mang cho thằng Vĩnh hai quả táo. Từ lúc đó
cho đến khi lên máy bay hắn im lặng. Hắn im lặng mười hai tiếng sau đó.
Thằng Vĩnh ngủ trên tay hắn. Ông khách hàng trên ý tứ kéo ghế lên tí nữa.
Bà khách hàng dưới tắt đèn thôi đọc báo. Các cô chiêu đãi viên ngồi gật gù
một góc. Cả khoang bóng tối lờ mờ. Tôi lôi chữ ký Thụy ra ngắm. Thụy
không ghi ngày tháng. Để tôi biết ngày ấy tháng ấy Thụy nhớ đến tôi, nhớ
đến thằng Vĩnh. Không bao giờ Thụy viết thư cho tôi. Căn hộ mười tám
mét vuông đê La Thành. Cái giá sách treo tường. Cái bàn nhỏ và đôi ghế
giữa nhà. Cái chạn trong bếp. Đều do Thụy đóng. Tôi đọc sách cho Thụy
nghe. Tôi kể chuyện Leningrad. Đêm trắng. Đại lộ Nepski. Sông Neva.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.