CHINATOWN - Trang 8

trêu thằng Vĩnh. Tôi biết nó thích tôi trêu thế. Tôi biết nó thể nào cũng lăn
ra ngủ. Nó vẫn còn mệt vì trận nhảy dù cùng thằng Paul và thằng Arthur
hôm qua. Hai thằng này rủ sáu năm nữa đi nghĩa vụ quân sự ở Irak. Thằng
Vĩnh phẩy tay. Sáu năm nữa, chiến tranh Irak còn hay hết, nó cũng mang
hộ chiếu Trung Hoa nhảy dù xuống Bagdad. Sáu năm đủ để các doanh
nghiệp Trung Hoa qua mặt các đối thủ Hoa Kỳ và Anh Quốc, đủ để công ty
cổ phần Tai Feng của bà nội nó mở thêm mấy chục chi nhánh ở Vùng Vịnh.
Sáu năm nữa tôi bốn lăm tuổi. Thụy bốn lăm tuổi. Tương lai tôi còn hai
mươi năm dạy học để cuối đời hưởng lương hưu Bộ Giáo dục. Tương lai
Thụy có thể là Hồng Kông, Irak, Hoa Kỳ hay Rwanda. Tiếng Hoa của Thụy
sáu năm nữa sẽ có giá thêm sáu lần. Họ Âu của Thụy sáu năm nữa sẽ đông
thêm sáu lần. Thằng Vĩnh ngủ. Tôi ngủ gục bên cạnh. Tôi đang định làm
một giấc mơ xem Thụy và tôi dắt tay nhau đi lĩnh lương hưu thì hắn gọi
điện. Hắn đánh thức cả tôi lẫn thằng Vĩnh. Không cần nhấc máy tôi đã biết
là hắn. Chủ nhật bốn giờ chiều. Nếu không chẳng may qua đời, như hắn
thường nói, hắn sẽ còn tiếp tục gọi điện cho tôi. Chủ nhật bốn giờ chiều.
Ngay cả khi hắn đi chơi xa. Ngay cả khi hắn về quê ở Rennes. Ngay cả khi
trời ở đấy mưa cả ngày hay nhiệt độ trung bình ba mươi lăm, biển không
xa, rất xanh và ít sóng. Ngay cả dưới mặt trời Củ Chi, Yên Bái, Cà Mau.
Chủ nhật bốn giờ chiều. Hắn quen tất cả các nhân viên điện đài. Hắn biết
nói chào anh chào chị lúc đến. Chào anh chào chị lúc đi. Các nhân viên
khách sạn nhìn hắn lắc đầu nhưng các nhân viên điện đài tỉnh lẻ cả ngày
ngồi rít thuốc lào thấy hắn cũng hay hay. Các nhân viên điện đài tỉnh lẻ gọi
hắn là anh người Pháp. Anh người Pháp vào làm cốc nước chè. Anh người
Pháp đến gọi điện cho bạn gái đấy hả. Cụm từ tây ba lô năm hai nghìn linh
ba vẫn chưa vượt biên khỏi Hà Nội và Sài Gòn. Người Củ Chi, Yên Bái, Cà
Mau vẫn vừa vặn ngây thơ để tin các anh người Pháp đều dân tư bản.
Không tư bản mà trả hai trăm nghìn đồng mười phút điện thoại. Hai trăm
nghìn đồng không đủ nghe Thanh Lam song ca với Hồng Nhung ở cả Hà
Nội lẫn Sài Gòn nhưng hai trăm nghìn đồng đủ mua bốn mươi cân ngô ở
Yên Bái, bốn mươi cân sắn ở Củ Chi, bốn mươi cân bột mì ở Rạch Giá.
Lần cuối cùng hắn gọi điện ở cafénet phố Hàm Long. Năm ngoái hai trăm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.