CHINATOWN - Trang 9

nghìn đồng mười phút đi EU. Năm nay quân đội cạnh tranh nhà nước hạ
giá một nửa. Nguyên phố Hàm Long có tới năm cafénet. Hắn hét thi cùng
ba người bên cạnh cũng gọi đi EU. Cổ họng Pháp nhỏ hơn cổ họng Việt
nên tôi được nghe hai người đi Đức, một người đi Pháp. Cả ba cùng bàn
cách gửi con du học. Cả ba cùng trằn trọc tiếng Đức tiếng Pháp sau này biết
nói với ai, bằng Đức bằng Pháp sau này làm công ty nào. Cả ba cùng nhất
trí trường Đức trường Pháp còn rẻ hơn đại học trong nước. Ở Đức ở Pháp
không có ngày hiến chương các nhà giáo, phụ huynh cũng đỡ phải bắt máy
bay Vietnam Airlines sang Đức sang Pháp mà kỷ niệm, mà vác cam đến
nhà giáo viên. Bốn giờ chiều Hà Nội. Mười một giờ trưa Paris. Mười một
giờ trưa hè Paris. Tôi nằm trong chăn. Hắn quần soóc áo may ô 39 độ. Tôi
ôm máy vào lòng nghe hắn thi hét. Hai mươi phút hét hắn lạc cả giọng. Ba
người bên cạnh chắc vẫn còn hét vài lần mười phút nữa. Hắn bảo hắn thích
gọi điện cho tôi hơn là viết mail. Mặt mày khó chịu lắm nhưng giọng thì
không đến nỗi. Bốn tạp âm trộn vào nhau như cơm rang thập cẩm nhưng
tao hiểu được. Không đến nỗi. Thậm chí được. Chủ nhật bốn giờ chiều.
Chưa cần nhấc máy, tôi đã biết là hắn. Mới nghe hắn chào, tôi đã biết hắn
sẽ đề nghị chạy ba vòng công viên Belleville. Tôi phẩy tay. Cả tao và thằng
Vĩnh đều bận. Bà nội nó sang họp với đại diện công ty Tai Feng ở Pháp. Bà
nội nó mang cho nó một két Coca Cola để uống với chim quay. Bà nội nó
bảo bao giờ về, lại cho một két nữa mang đi, cho cả ba con chim quay Tạ
Hiện lên máy bay mà ăn. Một đĩa cơm rang Vietnam Airlines với hai lát giò
lụa toàn bột mì và mì chính không đủ ca lo cho nó. Hắn bảo tôi cứ ở nhà
mà lo cung cấp ca lo cho bà nội thằng Vĩnh. Hắn không chào. Hắn đặt máy
xuống. Lần nào đến Hà Nội, hắn chẳng ghé nhà tôi, lần nào bố mẹ tôi
chẳng tranh thủ tâm sự tôi và thằng Vĩnh bị Thụy và bố mẹ Thụy bỏ rơi ra
làm sao. Lần nào kèm theo quà cũng có thư, kèm theo thư có câu hỏi bao
giờ tôi và hắn cưới nhau, bao giờ tôi về Việt Nam cùng hắn để ra mắt họ
hàng. Ra mắt họ hàng là quan trọng nhất. Mười hai lần đi Việt Nam hắn
thừa biết. Mười hai lần đi Việt Nam hắn đủ khôn để biện hộ với bố mẹ tôi.
Để bố mẹ tôi hôm sau biện hộ lại với họ hàng. Một cháu mới chuyển
trường. Một cháu mới chuyển cơ quan. Một cháu đang đi học tại chức. Một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.