nhiệm quan chức do toàn thể dân chúng không phải cùng một lúc mà có lúc
do toàn thể hay một bộ phận dân chúng bằng phiếu bầu hay bốc thăm, hay
bằng cả hai phương thức là phương thức mang đặc tính của chế độ hiến
pháp trị. Còn phương thức (B 1 c): một số quan chức được toàn dân bổ
nhiệm hoặc bằng phiếu bầu hoặc bằng bốc thăm cũng mang đặc tính của
chế độ hiến pháp trị, nhưng thiên về chế độ quả đầu nhiều hơn. Còn
phương thức
(A 3 a, b, c, B 3 a, b, c) thiên về chế độ quý tộc. Phương thức (B 2): một số
quan chức do một số dân nào đó bổ nhiệm mang đặc tính của chế độ quả
đầu - ngay cả phương thức
(B 2 b): một bộ phận dân chúng bổ nhiệm quan chức bằng bốc thăm, cũng
là phương thức quả đầu; phương thức
(B 2 c): một số dân bổ nhiệm một số quan bằng cả hai cách bỏ phiếu hay
bốc thăm cũng vậy. Còn phương thức (B 1 a): một số bổ nhiệm quan chức
từ toàn dân và (A 2 a): toàn dân bổ nhiệm một số quan chức bằng phiếu
bầu, mang tính chất chế độ quý tộc.
Đó là những phương thức khác nhau để bổ nhiệm quan chức và những
phương thức này tương ứng với những hình thức chính quyền khác nhau.
Vấn đề phương thức nào mới phù hợp với chế độ nào và được thực hiện ra
làm sao sẽ rõ ràng hơn khi ta bàn về thẩm quyền của những chức vụ này -
có nhiều loại thẩm quyền khác nhau; thẩm quyền của một vị tướng chẳng
hạn, khác với thẩm quyền của một viên quan phụ trách điều hành thương
mại. Thẩm quyền, theo tôi, là quyền lực trao cho quan chức để thực hiện
chức năng của mình hay để bảo vệ quốc gia.