Thực ra trong cộng đồng đầu tiên, tức là gia đình, thì nghệ thuật trao đổi
hàng hoá này chẳng có ích lợi gì hết, nhưng khi xã hội phát triển, thì nó lại
trở thành hữu dụng. Vì khởi đầu tất cả thành viên của gia đình đều có
chung với nhau mọi thứ; sau đó khi gia đình chia ra thành những gia đình
nhỏ hơn, thì những gia đình nhỏ hơn này lại chia [vật chất chung] thành
nhiều thứ khác nhau. Họ phải trao đổi lẫn nhau để lấy cái họ cần; phương
thức trao đổi này vẫn còn được các quốc gia “man rợ” áp dụng để trao đổi
cho nhau những nhu yếu phẩm của cuộc sống, và chỉ có thế thôi; thí dụ
rượu đổi lấy lúa hay các sản phẩm khác được trao đổi với nhau. Việc trao
đổi sản vật như thế này tuy không phải là một bộ phận của nghệ thuật tích
luỹ tài sản và cũng không đi ngược với tự nhiên, nhưng cần thiết cho sự
thoả mãn các nhu cầu tự nhiên của con người. Một hình thức trao đổi khác,
phức tạp hơn, được phát triển, như ta có thể suy ra, từ hình thức trao đổi
đơn giản này. Khi dân cư của một nước trở nên càng lúc càng tuỳ thuộc vào
một nước khác và nhập cảng từ nước này những sản phẩm cần thiết, và
xuất cảng những thứ mà họ có dư, thì tiền bạc ắt phải được dùng trong
những cuộc trao đổi như thế. [Lý do là vì] những nhu yếu phẩm không thể
được vận chuyển dễ dàng, và như vậy, người ta đồng ý dùng trong những
cuộc trao đổi như thế một vật gì đó tự nó có hiệu dụng và dễ dàng sử dụng
trong đời sống làm vật thay thế, thí dụ như sắt, bạc, hay các kim loại khác.
Khởi đầu giá trị của những vật thay thế này được đo lường bằng kích thước
và trọng lượng, nhưng dần dà người ta đóng một con dấu lên đó để định
mức giá trị mà không phải mất công cân đo nữa.
Khi việc sử dụng tiền bạc (dưới hình thức tiền đồng) được phát minh do
nhu cầu trao đổi nhu yếu phẩm, một nghệ thuật tích luỹ của cải khác ra đời,
đó là nghệ thuật buôn bán. Lúc đầu có lẽ đây cũng là một vấn đề đơn giản,
nhưng rồi trở nên càng lúc càng phức tạp khi người ta học được từ kinh
nghiệm những cách thức để kiếm lời nhiều nhất. Khi tiền bạc được sử
dụng, nghệ thuật tích luỹ của cải thường được đồng hoá với việc kiếm được
nhiều tiền, và trở thành nghệ thuật tích luỹ của cải và làm giàu. Thực ra, sự
giàu có, theo nhiều người, là có một số lớn lượng tiền bạc, vì nghệ thuật