CHO ANH QUÁ KHỨ CỦA EM - Trang 286

Lệ Dĩ Thần trả lời khiến Diệp Cẩn cau mày, có vẻ rất mất mát: “Hoá ra

là bán không được cho nên mới giữ lại. . . . . ."

"Nếu không thì sao? Em cho rằng vì sao anh phải giữ lại nó?" Lệ Dĩ

Thần cười khẽ nhìn về phía Diệp Cẩn, muốn buộc cô phải đối diện với vấn
đề này.

Nhưng phản ứng của Diệp Cẩn lại làm cho Lệ Dĩ Thần rất bất đắc dĩ,

Diệp Cẩn không tiếp tục suy nghĩ vấn đền đó nữa, mà giơ hộp nhạc đang
còn phát nhạc lên, hỏi: “Anh sửa nó rồi hả?"

Lệ Dĩ Thần nhận lấy hộp nhạc từ trong tay Diệp Cẩn, cẩn thận giống

như đang cầm một bảo vật: “Đúng vậy, những năm gần đây anh vẫn luôn
dựa vào nó để đi vào giấc ngủ, nếu như không có nó có lẽ anh phải dựa vào
thuốc để ngủ."

Câu trả lời của Lệ Dĩ Thần khiến lòng Diệp Cẩn hơi khựng lại: “Anh. . .

. . . Lời này của anh có ý gì?"

Thấy Diệp Cẩn không nói ra khỏi miệng, Lệ Dĩ Thần cầm tay Diệp Cẩn,

quyết định nói thay cô: "Giống như em nghĩ, sự tồn tại của nó giống như
em, có thể làm bạn với anh."

Diệp Cẩn hốt hoảng rút tay của mình về, vẻ mặt rối rắm nhìn Lệ Dĩ

Thần: “Đừng nói với em những lời này, em không muốn nghe."

Lệ Dĩ Thần than nhẹ: “Em không đồng ý anh đến gần em là do anh

không cho em cảm giác an toàn, đây đều là lỗi của anh, anh không vội,
chúng ta cứ từ từ thôi."

"Từ từ thôi? Lệ Dĩ Thần, anh cho rằng giữa chúng ta còn có thể sao?

Mặc kệ là ba năm trước đây, hay là hiện tại thì tình cảm của anh và em
không bền chắc giống như chúng ta tưởng tượng, ngược lại tình cảm của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.