CHO ANH QUÁ KHỨ CỦA EM - Trang 287

chúng ta quá yếu đuối, mặc dù em tin tưởng rằng anh yêu em nhưng em lại
không tin tưởng chúng ta có thể đi tới cuối cùng."

Vẻ mặt Lệ Dĩ Thần thay đổi, lời nói của Diệp Cẩn giống như con dao,

hung hăng cắm vào ngực của anh, anh vẫn luôn cho rằng Diệp Cẩn là một
cô gái nhỏ tùy tiện trong trí nhớ nhưng anh đã quên bây giờ cô là một người
phụ nữ có tâm tư cẩn thận, sau khi trải qua nhiều đau khổ như vậy, hiển
nhiên cô sẽ lo lắng rất nhiều, hơn nữa cô cực kỳ thấu đáo tình cảm giữa hai
người, vấn đề giữa bọn họ, không phải một sớm một chiều là có thể giải
quyết được.

"Anh hiểu băn khoăn của em, vậy thì thuận theo tự nhiên đi, chỉ cần em

vui vẻ, chuyện gì anh cũng nghe theo em."

Diệp Cẩn im lặng một hồi lâu, cuối cùng mệt mỏi thở dài một tiếng,

không muốn thảo luận đề tài này nữa: “Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì vậy?
Tại sao nhà em lại cháy nổ? Hàng xóm bên cạnh có bị thương không?"

Tất nhiên Lệ Dĩ Thần sẽ không nói cho Diệp Cẩn biết là Mục Văn Khởi

làm, đúng như Chu Mẫn Quân đã từng nói, một khi anh lộ ra lá bài tẩy thì
nhất định Mục Văn Khởi sẽ chó gấp nhảy tường, chuyện gì cũng làm ra
được, cũng may tai mắt mà anh đặt ở bên cạnh Mục Văn Khởi kịp thời báo
lại, nếu không anh sẽ hối hận cả đời.

Lệ Dĩ Thần lấy tay nhẹ nhàng vuốt tóc cô, an ủi: "Đó là chuyện ngoài ý

muốn, đứa bé ở nhà bên cạnh em quậy phá mở bình ga, trùng hợp có người
đi ngang qua vất tàn thuốc dẫn đến cháy nổ, chẳng qua cũng may là khí bị
rò rỉ không nhiều lắm nên vụ nổ rất nhỏ, không có thương vong."

"Không có thương vong thì tốt, em còn tưởng rằng chuyện này có liên

quan đến Mục Văn Khởi, nếu đúng là như vậy thì có thể mẹ em sẽ gặp nguy
hiểm, không được, em muốn đến bệnh viện thăm mẹ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.