CHÓ DẪN ĐƯỜNG PHIÊU LƯU KÝ - TẬP 1 - Trang 111

ra lệnh “Ngồi đây!”. Bà này ngốc thật. Đi gọi điện đi. Không thấy hông tôi
đã lép kẹp vì đói rồi sao? Hay bà còn muốn đứng đó giảng thêm nửa tiếng
đồng hồ nữa về lối hành xử và về chuyện ai sai, ai đúng? Thật chẳng may
mắn khi gặp phải bà “huấn luyện viên” dở hơi này.

Bà ấy đi về nhà mình ở cổng cầu thang bên kia. Khi tìm thấy số điện thoại
của mẹ, chắc bà ấy sẽ linh hoạt hơn chăng, nói tía lia cho mà xem…

Tôi ngồi suốt một tiếng rưỡi đồng hồ trước cánh cửa im ỉm ấy. Bỗng tôi
nghe… có tiếng thang máy dừng ngay tầng mình. Tim tôi như ngừng đập.
Nào… Cửa thang máy rùng mình, kêu lên ken két và mở ra.

Nếu các bạn nghĩ rằng ai đó trong số những người thân của tôi bước ra từ
thang máy thì tôi buộc phải làm cho các bạn thất vọng. Trên sảnh lại xuất
hiện bà cô ưa giảng về đạo đức, lối sống.

- Sao, mọi người vẫn chưa về cơ à?

Sao tôi chán những câu hỏi kiểu này thế không biết. Bà cô yêu quý, phải
biết tự suy luận lấy chứ. Nếu mọi người đã về thì mắc gì tôi phải ngồi trên
cái sảnh vắng ngắt này?

- Chắc cũng sắp về đến rồi đấy. Tao đã gọi cho chị

Svetlana, nói là tao đã tìm thấy mày.

Ăn nói hết sức tùy tiện! Ai tìm thấy tôi? Bà ư? Bây giờ tôi mà sủa cho một
tiếng thì bà sẽ phải chạy xuống tầng trệt còn nhanh hơn thang máy! Ăn với
chả nói. Các bạn hãy nói đi, tại sao người ta thích nói dối đến thế? Đây là
một thí dụ điển hình. Các bạn nghe rồi chứ? Bà ấy tìm thấy tôi. Tìm thấy ở
đâu? Tìm thấy ở gần cổng cầu thang. Tại sao bà ấy lại phải tìm tôi, khi mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.