CHÓ DẪN ĐƯỜNG PHIÊU LƯU KÝ - TẬP 1 - Trang 42

sống đấy ư? Và tôi, tôi cũng đang còn sống. Xin chào, chào em yêu dấu
ngày nào”. Họ hát, hát hoài, rồi cùng ngồi khóc. Hình như cụ Ivan
Savelievich đã linh cảm được rằng cụ chẳng còn sống được bao lâu nữa. Cụ
thường nói với tôi: “Trison, con sắp được yên, không còn phải cực khổ vì ta
nữa rồi. Già này sắp ra đi rồi con ạ”. Cụ già lạ thật, tôi có bao giờ phải cực
khổ vì cụ đâu. Cụ ơi, nếu biết rằng sau khi cụ ra đi, con buồn và nhớ cụ biết
chừng nào, hẳn cụ chẳng bao giờ nói thế…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.