CHÓ DẪN ĐƯỜNG PHIÊU LƯU KÝ - TẬP 2 - Trang 158

đoàn thanh tra xuống, phát hiện ra nó thì cháu bị đuổi việc ngay tức khắc
đấy, vì dám để cho một con chó hoang sống trong một cơ sở giáo dục.

Ôi ôi ôi! Tôi nghe thấy điều gì thế này? Tôi nghiến chặt răng lại vì tức giận.
Lại một lần nữa tôi nhớ đến câu thành ngữ mà con người đặt ra: “Cuộc đời
chó má”. Đời tôi quả chó má thật. Bây giờ người ta lại vu cho tôi là chó
hoang. Một lần nữa, số phận lại hứa hẹn mang đến cho tôi những biến cố
bất ngờ và đánh bạt ra khỏi đầu tôi thói kiêu căng, ngạo mạn. Khoe khoang
cho lắm vào. Nào nòi quý, giống tốt, nào khôn ngoan, gan dạ, có bằng cấp,
chứng chỉ, là chuyên gia sáng giá, được tín nhiệm giao trọng trách phục vụ
người mù, rồi lại còn cái tên hoàng đế nữa chứ. Hừ, ở đó mà hoàng đế. Mi
chỉ là con chó hoang, có thế thôi! Nếu không muốn như thế, vậy hãy chứng
minh điều ngược lại. Có chứng minh được không? Xét trên phương diện
nào đó, bà hiệu trưởng có lý. Tôi không có giấy tờ tùy thân, không có băng
đai in dấu hiệu chữ thập đỏ, không nhà cửa, không có người được tôi dẫn
đường, không có huấn luyện viên bên cạnh. Các bạn nói đi, với những điều
kiện bất lợi như thế, tôi là thứ chó gì? Tôi linh cảm được ngay, rằng hãy lo
mà chuẩn bị tinh thần đối phó với những tình huống xấu nhất. Nhưng ông
cụ của tôi chẳng phải tay vừa. Tôi từ lâu đã nhận thấy rằng các bậc cao niên
luôn tỏ ra cứng cựa trong bất cứ tình huống nào. Bây giờ chúng ta nghe tiếp
nhé.

- Nhưng thưa cô hiệu trưởng, tôi không đồng ý với cô rằng đây là chó
hoang. Đây là một con chó được đào tạo, huấn luyện để giúp đỡ, bảo vệ con
người.

Có thế chứ! Ông cụ của tôi thật xuất sắc! Mà quả thực, ông cụ nói rất đúng.
Nghĩa vụ của chó dẫn đường bao gồm cả giúp đỡ lẫn bảo vệ con người.

- Hẳn chuyện ấy bác mới vừa chợt nghĩ ra trong đầu thôi chứ gì? – Bà hiệu
trưởng lại cười mỉm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.