CHÓ DẪN ĐƯỜNG PHIÊU LƯU KÝ - TẬP 2 - Trang 183


- Khoan, nghe này, - tôi ngắt lời. – Thế khi bọn trộm đánh cắp xe hơi, cậu ở
đâu?

- Thì ở trong bãi xe chứ ở đâu?

- Chẳng lẽ cậu không sủa lên để đánh động khi có người lạ đi vào bãi xe để
ăn cắp sao?

- Tớ chỉ sủa khi không có mặt nhân viên bảo vệ. Nhưng tớ đã nói với cậu
rồi, trong vụ này, chính nhân viên bảo vệ tiếp tay cho bọn trộm. Chúng đi đi
lại lại mấy vòng trong bãi xe rồi hai tên trộm ngồi vào một chiếc xe, nổ máy
lái ra cổng. Làm sao tớ có thể sủa khi mà chính tay gã bảo vệ mở cổng cho
chúng chạy ra?

- Thế rồi hắn che giấu tội lỗi của mình như thế nào?

- Ôi, rất khéo! Bọn chúng rất ranh ma. Gã bảo vệ nọ sau đó tự trói mình lại
rồi vu lên là bị bọn cướp tấn công.

- Ma mãnh đến thế cơ à? – Tôi ngạc nhiên.

- Chứ còn gì nữa! – Mariana đồng tình. – Con người ta rất ưa lừa dối nhau.
Khi thì ăn cắp xe, khi thì móc đèn pha, thậm chí còn tháo cả bánh xe của xe
người khác để lấy trộm. Cậu hỏi tớ có sủa hay không ư? Cậu không biết
chứ có lần tớ suýt bị bắn chết đấy.

- Ghê quá vậy! – Tôi giật mình kêu lên. – Tại sao?

- Hai tên trộm chui qua hàng rào bãi xe. Tớ thấy nhân viên bảo vệ chẳng hề
hay biết, vẫn ngồi yên trong phòng trực. Tớ nghĩ chắc ông ấy đang ngủ gật.
Thế là tớ nhắm vào các vị khách không mời mà sủa. Một trong hai tên trộm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.