CHÓ DẪN ĐƯỜNG PHIÊU LƯU KÝ - TẬP 2 - Trang 22

phép xơi con cá khô ngon như kẹo ấy. Bất giác tôi nhớ lại những lần đi câu
cá cùng với ông cụ Ivan Savelievich.

- Dù sao đi nữa, - gã bợm “bị mất cắp” càu nhàu, - chuyện này cũng quá
đáng lắm. Chắc ông sẽ mời con chó ấy ngồi vào bàn và rót bia cho nó chứ?

- Ôi, ôi, ôi! – Bà Polina Foteevna khoát tay. – Thôi, đủ rồi, đừng làm bộ làm
tịch nữa! Cứ làm như là mình hay lắm, cao quý lắm! Ông không nhớ là mới
đây, ông cùng con chó Pashka của ông xơi hết cả bịch “Pedigri”(*) hay sao?
Rồi có làm sao không…?

(*) Tên thương phẩm của một loại thức ăn đóng gói sẵn dành cho chó – ND

- Thế mà cũng so sánh! – Gã bợm nổi quạu. – Tôi với con Pashka có ăn
chung một đĩa đâu mà nói thế.

- Thôi được rồi, - bà Polina phẩy tay, – ừ thì ông với nó không ăn chung
một đĩa. Không thích thì thôi, làm gì dữ vậy? Chẳng ai ép buộc ông làm
điều đó. Còn tôi ấy hả, tôi sẵn sàng ăn thừa của Trison, hơn là ăn thừa của
một số người nào đó…

- Bà ám chỉ ai đấy? – Gã bợm nổi cáu thực sự. – Bà ám chỉ tôi chứ gì?

- Tại sao ông lại nghĩ là tôi ám chỉ ông cơ chứ? – Bà Polina Foteevna cười
khẩy – Trên đời này thiếu gì hạng đàn ông rác rưởi! Yên tâm đi, ông bạn
ạ…

Một lúc sau, mọi người trong bàn nhậu dường như quên bẵng vụ đôi co lời
qua tiếng lại vừa rồi và tôi thấy hình như cái gã bợm “bị mất cắp” luôn tỏ ra
gớm tởm thức ăn thừa kia cũng tham gia xé con cá khô “hai lần bị ăn thừa”
nọ bỏ vào mồm làm mồi nhậu. Chuyện thường thôi, dường như ở đâu và lúc
nào cũng thế. Lúc đầu thì phật lòng, giận dữ, la ó, nhảy nhổm lên, sau đó thì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.