CHÓ DẪN ĐƯỜNG PHIÊU LƯU KÝ - TẬP 2 - Trang 37

Tóm lại, chúng tôi đã tiến hành vài cuộc “tấn công” như vậy vào siêu thị.
Mọi chuyện đều êm xuôi. Có lần tôi còn nghĩ rằng làm chuyện này là tôi đã
trả thù được cho lần đi cùng với Sashka bị chặn đứng trước lối vào siêu thị.
Sau đó tôi bị bắt trộm rồi bị ngược đãi ghê gớm. Cũng còn may là mọi
chuyện kết thúc tốt đẹp, nếu không, đời tôi sẽ tệ hại đến mức nào cơ ấy chứ.
Lũ cướp ấy có thể bán tôi cho một gã vô lại nào đó, rồi gã sẽ xích tôi lại và
cho đến nay có lẽ tôi còn ngồi bên chuồng chó mà giữ nhà cho gã. Ôi, thật
kinh khủng!

- Dậy nào, nằm hoài! – Một buổi sáng sớm, bà Polina

Foteevna đánh thức tôi. – Dậy để đi kiếm ăn!

Hừ, “nằm hoài” là sao? Chứ tôi còn phải làm gì? Phi như ngựa trong căn hộ
bé xíu này chắc? Bà già quấn quanh mình tôi một chiếc khăn lông to sù, tôi
nghĩ mãi không hiểu bà ấy làm thế để làm gì. Bà ấy nghĩ ra chiêu thức gì
đây? Ôi, thật không hay! Ôi, thật không tốt! Bà ấy quàng băng đai lên bên
ngoài chiếc khăn lông rồi ra lệnh:

- Đi đến siêu thị! Nhanh chân lên!

Nhanh chân ư? Tôi có thể phóng như tên bắn, vận động viên điền kinh còn
không đuổi kịp nữa ấy chứ. Nhưng như thế thì lấy ai để dẫn đường cho bà
và bảo vệ bà, hở bà Polina Foteevna? Có một điều khiến tôi rất tự ái là mỗi
lần ra lệnh, bà ấy lại dùng chân đá vào mông tôi. Hành xử như thế thì được
gì? Tôi là thứ chó cứ phải bị đòn thì mới nghe lời hay sao? Không phải vì
bà ấy làm tôi đau, mà cái chính là làm cho tôi bị tủi. Các bạn sẽ đối xử như
thế nào với người mà cứ hễ bảo “Đi nào!” là lại đá một cú vào mông bạn?
Thế nhưng tôi cũng đành phải chấp nhận chuyện đó vậy. Các bạn người
thân mến ơi, xin đừng đánh thú nuôi nhé. Các bạn biết không, chúng tôi đau
lòng lắm…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.