CHÓ DẪN ĐƯỜNG PHIÊU LƯU KÝ - TẬP 2 - Trang 65


Ông Nikolai nãy giờ nằm dài ngủ gục bên cạnh cái thùng, nghe đến tên
mình bỗng giật mình nhổm dậy, ngơ ngác hỏi:

- Gì thế? Có chuyện gì thế?

Mọi người cười lăn. Ông Grigory hỏi.

- Ê, Nikolai, có đúng là gã quét sân hàng xóm nhà ông phải đi bệnh viện
cấp cứu không?

- Đúng thế, - ông Nikolai dụi mắt, gật đầu. – Mà sao cơ? Các anh định gọi
lão ấy đến đây à? Nhưng mà lão ta không biết uống. Hình như lão ấy bị…

- Có điên mà gọi lão ấy đến đây à! – ông Grigory cắt ngang. – Kể nghe nào,
nó “quất” lão ấy dữ lắm hả?

- Đúng thế, “quất” đến nơi đến chốn.

“Tôi chẳng hiểu gì cả. Bà Polina Foteevna đã bàn tính trước với ông
Nikolai rồi hay sao vậy? Nói dối trơn tru cứ gọi là như bôi mỡ. Làm vậy để
làm gì? Chỉ tổ người ta sẽ coi tôi là đồ khát máu. Thật lạ lùng ghê!”

- Thế mới gọi là chó! – Ông Grigory huýt gió một tiếng dài vừa như thán
phục, vừa như kinh ngạc. – Hóa ra nó cũng nguy hiểm ghê đấy chứ nhỉ.

- Ồ, không phải thế, - ông Nikolai phẩy tay. – Nó mà nguy hiểm mẹ gì đâu.
Chẳng qua lão Ignatych quen thói hồ đồ của dân quét rác, cứ sấn tới làm
càn, bởi vậy mới phải lãnh đòn ngay vào mõm.

- Ô!!!! – Ông Grigory há hốc mồm kinh ngạc. – Nó còn biết “chơi” ngay
vào mõm người ta!!!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.