CHỜ EM LỚN NHÉ. ĐƯỢC KHÔNG? - Trang 212

"Ừ! Em đang ở đâu?" Anh thuận miệng hỏi.

"Trong bệnh viện." Cô lạnh lùng nói.

Bệnh viện? Cô đang ở bên cạnh Tiêu Thành?

Anh day day cái trán đau nhức, đứng ở bên tay vịn cầu thang, vị chua của

canh giải rượu tràn ra trong dạ dày. Rượu đang thiêu đốt trong máu, anh cố
gắng kiềm chế, hỏi: "Vết thương của Tiêu Thành thế nào?"

"Anh nói xem?"

Không đợi anh mở miệng, tiếng chất vấn tràn đầy oán hận của Mạt Mạt

từ trong điện thoại truyền đến.

"Anh ấy đã bị thương thành như thế, vì sao anh còn muốn lấy mạng Tiêu

Vi đi uy hiếp anh ấy?"

Chất cồn quá độ trong dòng máu cuồn cuộn, chảy ngược lên não, tâm

tình của anh có chút không khống chế được: "Anh làm mọi thứ đều là vì
em! Em có biết không? Tiêu Thành là em trai của Tiêu Vi!"

"Em biết!"

Câu trả lời của Mạt Mạt làm anh sửng sốt, câu nói kế tiếp nghẹn ứ trong

cổ họng.

"Anh ấy là em trai của Tiêu Vi, thế thì sao? Là em xin anh ấy dạy em hát,

là em chủ động đi bar tìm anh ấy, anh ấy chưa từng làm bất cứ chuyện gì
tổn thương đến em! Anh dựa vào cái gì cho rằng anh ấy đang trả thù!"

Dựa vào cái gì? Chỉ bằng Tiêu Thành là em trai Tiêu Vi, chỉ bằng hiện

nay Mạt Mạt đang oán giận anh, trách móc anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.