CHỜ EM LỚN NHÉ. ĐƯỢC KHÔNG? - Trang 262

Ở Australia, con gái tám chín tuổi đã được nhận được sự giáo dục vỡ

lòng về giới tính chính quy tại trường học, quá trình và ý nghĩa của * đối
với các cô cũng không hề xa lạ. Mạt Mạt từ bé đã ngóng trông lập gia đình
năm mười ba tuổi đã từng đọc không ít sách kỹ xảo *, từ lâu đã học thuộc
lòng những kỹ xảo trêu chọc người khác giới, lại cũng ngày đêm hy vọng
có cơ hội thực hành một chút.

Giờ phút này, đêm khuya không người, trai đơn gái chiếc cùng ngồi bên

giường, chàng trai đang ôm cô gái, bờ môi dịu dàng như có như không ma
sát bên tai, ám hiệu trực tiếp thế này sao Mạt Mạt có thể không hiểu.

Tay của anh lần trên lưng cô, bờ môi in lên vùng mẫn cảm nhất sau tai

cô...

Một luồng nhiệt như được đốt lên từ trong cơ thể, cô không nhịn được

khẽ hít vào một hơi.

Cô ôm thật chặt chiếc gối ôm trong tay, vừa muốn chống cự, lại vừa chờ

mong, cô hoang mang, cô mâu thuẫn, cô đấu tranh, biểu tình trên mặt biến
hóa thay đổi theo biểu tình trong lòng.

Anh bất đắc dĩ thoáng nở nụ cười, buông cô ra. "Đã khuya rồi, về ngủ

đi."

"À!" Cô thầm thở phào nhẹ nhõm, lại thấy mất mát rất nhiều.

Cả một đêm, cô ngơ ngác nhìn con mèo Garfield trong lòng, càng thấy vẻ

mặt của mèo Garfield giống cô, ngu ngốc như thế, đần như thế.

Cô xoa nắn khuôn mặt của nó, "Hàn Mạt ơi! Sao mày ngốc nghếch như

thế hả! Anh ấy vừa mới về có một ngày, không, mới sáu giờ... Mày đã lại
rơi vào rồi!"

Vẻ mặt của mèo Garfield cực kì vô tội.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.