CHỜ EM LỚN NHÉ. ĐƯỢC KHÔNG? - Trang 285

Anh rất muốn lùi ra ngoài ngay lập tức, nhưng nước mắt trên mặt Mạt

Mạt buộc anh phải nỗ lực đè nén sự khô nóng bên trong người, đi tới bên
cô.

"Có phải Tiêu Thành bắt nạt em không?"

Mạt Mạt cuối cùng cũng hoàn hồn lại từ trong kinh hãi, lấy tay lau đi

nước mắt trên mặt: "Không có."

Anh nâng khuôn mặt của cô lên, ngón tay chạm vào nước da mềm mại,

co dãn của cô...

Mùi vị của cô rất tuyệt, có loại hương thơm ngọt ngào của trái cây, khiến

anh không nhịn được muốn nếm thử...

Dòng nước rơi xuống trên người anh, lạnh đến thấu xương, chặn đứng sự

mơ màng của anh.

"Sao lại tắm nước lạnh?" An Nặc Hàn cởi áo sơ mi khoác lên trên người

cô. "Em không lạnh sao?"

Mạt Mạt cắn đôi môi tím ngắt, không nói lời nào, cơ thể rét buốt run rẩy

mãnh liệt, đủ để chứng minh sự lạnh của cô.

Anh đóng vòi nước, yêu thương ôm cô vào lòng. "Sau này đừng như vậy,

sẽ bị cảm lạnh đấy."

Cô tránh đi một chút, phát hiện ra không có cách nào đẩy anh ra được, vì

vậy liên buông tha sự nỗ lực vô ích, dựa vào vai anh khóc thút thút. Cô hận
anh, hận trên người anh nồng nặc mùi nước hoa, hận trên áo sơ mi anh lưu
lại dấu son môi của phụ nữ.

Đồng thời, cô cũng yêu anh, yêu lồng ngực cường tráng đang dán chặt

vào cơ thể trần của cô này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.