CHỜ EM LỚN NHÉ. ĐƯỢC KHÔNG? - Trang 324

"Rất xin lỗi, bức thư này liên quan đến riêng tư cá nhân, chúng tôi không

thể mở ra. Như vậy đi, anh nói địa chỉ ở Đài Loan cho chúng tôi, chúng tôi
đảm bảo năm ngày sau anh sẽ nhận được thư."

Một bức thư khiến cho tình cảm trong lòng An Nặc Hàn dâng lên, nỗi

thương nhứ sâu nặng khiến anh cảm thấy có phần nôn nóng.

Anh vô cùng muốn biết nội dung trong bức thư đó, cho dù vẻn vẹn chỉ là

một lời chúc, một lời nói đùa. Miễn đó là Mạt Mạt viết cho anh, thì đã có
một lực hấp dẫn lạ thường.

Anh suy nghĩ một lát, rồi nói: "Thời gian tôi ở lại Đài Loan rất ngắn, lại

còn phải đi tới chỗ khác, có thể không nhận được thư của các cô. Không
bằng như thế này đi, tôi có hẹn với một người bạn vài ngày sau, tôi ủy thác
anh ta nhận thư, mang đến cho tôi."

"Nhưng mà thế rất khó cho chúng tôi có thể xác định được thời gian anh

đọc thư."

Tôi là người nhận thư, chỉ cần cô chuyển thư cho người tôi ủy thác, có

vấn đề gì tôi có thể nhận trách nhiệm."

Cô gái nói: "Vậy được rồi. Anh để người ủy thác mang theo giấy tờ

chứng nhận và thư ủy thác tới."

"Không thành vấn đề."

An Nặc Hàn lập tức gọi điện cho Tô Thâm Nhã, nói anh có chút việc

quan trọng, đón cô chậm khoảng mười phút.

Sau đó anh gọi điện cho quản lý của Thiên đường & Địa ngục, đưa bản

sao thư ủy thác đã được đóng dấu cho anh ta, còn nói cho anh ta biết: "Bức
thư này rất quan trọng đối với tôi. Sau khi lấy được thư, không được chậm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.