CHỜ EM LỚN NHÉ. ĐƯỢC KHÔNG? - Trang 362

Thế nhưng hai người có tình yêu, tình cảm vĩnh viễn không phai mờ...

Cho dù tương lai có ra sao, trong đường đời anh vững vàng nắm tay cô,

không xa cách.

Ngoại truyện tuần trăng mật

Hong Kong là một viên minh châu Đông phương trong truyền thuyết.

Một trăm năm nằm dưới ách thống trị của thực dân, khiến thành phố

quốc tế này phần lớn có rất nhiều câu chuyện truyền kỳ động lòng người.

Đi trên con đường đông chật người, ngẩng đầu nhìn những ngôi nhà chọc

trời dày đặc xung quanh, Mạt Mạt sớm quen với cảnh Australia trống trải
hơi cảm thấy không quen, bám chặt cánh tay An Nặc Hàn, chỉ sợ anh bị
dòng người đẩy đi.

Hôm qua An Nặc Hàn đã đưa cô tới cảng Victoria, cảnh đêm nơi ấy rực

rỡ ánh đèn như thơ như mộng, khiến cô không kìm được khen ngợi sự phồn
hoa diễm lệ của Hong Kong.

Nơi này ngày hôm nay vô cùng hỗn loạn, người đi đường ngập đầy hơi

rượu.

Bên đường có một người phụ nữ ăn mặc rất lộ liễu, kẹp trong tay một

điếu thuốc, đôi mắt không ngừng đong đưa.

"Anh Tiểu An, đây là chỗ nào?" Mạt Mạt tò mò nhìn xung quanh hỏi.

"Phố Portland." An Nặc Hàn nói với cô: "Đây là nơi nổi tiếng rồng rắn

hỗn tạp ở Hong Kong, nơi nổi tiếng về vui chơi và gái.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.