CHỜ EM LỚN NHÉ. ĐƯỢC KHÔNG? - Trang 363

"À!" Cô nhìn mấy tấm biển muôn màu muôn vẻ xung quanh, hộp đêm,

quán mạt chược, khách sạn theo giờ.

"Vì sao muốn đưa em tới nơi này?" Ở đây cũng không có chỗ nào thăm

quan du lịch hết, chẳng lẽ An Nặc Hàn đưa cô tới nơi này là muốn học tập
chút kinh nghiệm phát triển sự nghiệp giải trí.

An Nặc Hàn nói với cô: "Em biết không, khi còn bé anh thường lén chạy

tới nơi này..."

"Vì sao?"

"Bởi vì nơi này từng có rất nhiều truyền kỳ." An Nặc Hàn đưa Mạt Mạt

vào một hộp đêm. Người đứng quầy pha chế rượu đúng là một mỹ nữ thời
thượng, mái tóc dài nhuộm vàng sáng bóng mềm mại, trên người tản ra một
thứ gì đó khiến người ta vui vẻ nhiệt tình...

"Muốn uống gì?" Người pha chế rượu hỏi.

"Lửa cháy đốt tình." Thấy người pha chế rượu sửng sốt quay sang nhìn

anh, An Nặc Hàn nói: "Có người nói loại rượu này vô cùng đặc biệt, chỉ có
hộp đêm các cô mới có."

"Đúng vậy, tôi phải nhắc nhở anh, rượu này rất mạnh."

"Không sao, tôi rất muốn thử xem."

Không lâu sau, một ly rượu được bưng lên. Trên nền rượu đỏ tươi đốt lên

một ngọn lửa vàng rực.

Mạt Mạt lần đầu tiên nhìn thấy rượu như vậy. "Rượu này thật đặc biệt!"

Mỹ nữ pha chế rượu cười nói: "Khi thầy tôi dạy tôi cách pha chế nó còn

kể cho tôi nghe chuyện xưa của An Dĩ Phong."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.