CHÚA TRỜI CỦA NHỮNG CHUYỆN VỤN VẶT - Trang 114

“Chào Estha”, chúng nói. Em cúi chào và nói: “Chào nhé”, còn chúng lại
nhìn nhau mà phá lên cười, em thấy khó chịu.

Chỉ mình Estha là có hàm răng khấp khểnh.

Em đợi mẹ, em gái và bà trẻ của em ở bên ngoài. Lúc họ bước ra,

Ammu nói:

- Tốt chứ, Esthapen?

Estha nói:

- Tốt ạ - và lắc lư đầu một cách thận trọng để giữ mái tóc bồng.

Tốt chứ? Tốt ạ. Em cất lược vào trong xắc của mẹ. Ammu bỗng lên tình

thương mến với đứa con trai bé nhỏ của chị, cố chải chuốt và tỏ ra người
lớn, đi giầy mũi nhọn mầu be, thực hiện một việc như người lớn vậy. Chị
lùa những ngón tay trìu mến vào tóc con. Chị làm hỏng cả mái tóc chải
bồng của Estha.

Người đưa chỗ tay cầm chiếc đèn pin Eveready nói đã bắt đầu từ lâu,

phải nhanh nhanh lên. Họ vội vàng chạy lên những bậc mầu đỏ, trải thảm
đỏ đã cũ. Cầu thang mầu đỏ, có những vết bẩn đỏ trong một góc cũng mầu
đỏ. Người Đàn ông cầm Đèn pin bước đi sột soạt trong chiếc mundu, tay
trái cuộn nếp gấp lại. Lúc anh ta bước lên, bắp chân anh ta rắn chắc dưới
lớp da căng, giống như những quả đạn pháo có lông.

- Bắt đầu lâu rồi - anh ta nói.

Thế là họ mất đoạn đầu. Mất xem tấm màn nhung cuốn lên, những bóng

đèn kết lại thành từng chùm mầu vàng. Nhạc nổi lên chầm chậm Chú voi
con bước đi
của Hatari. Hoặc Khúc quân hành của Đại tá Bogey.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.