CHÚA TRỜI CỦA NHỮNG CHUYỆN VỤN VẶT - Trang 132

Cặp mắt sợ hãi và một túm tóc ngoái nhìn Ammu.

- Thôi được rồi. Con đừng sợ - Ammu nói - Con trả lời mẹ xem.

- Gì cơ ạ? - Rahel đáp, giọng lí nhí.

- Con có hiểu việc con vừa làm không? - Ammu nói.

Cặp mắt sợ hãi và túm tóc ngoảnh nhìn Ammu.

- Con có biết khi con xúc phạm người khác thì sẽ ra sao không? -

Ammu nói - Khi con xúc phạm người khác, họ sẽ bớt yêu con. Đó là vì
những lời thiếu cẩn trọng. Chúng làm cho người ta bớt yêu quý con.

Một con ngài lạnh lẽo, túm lông trên lưng dầy đặc nhẹ nhàng đậu xuống

trái tim Rahel. Cái chân giá buốt của nó chạm tới chỗ nào, em như thấy một
con ngỗng kêu quàng quạc. Sáu con ngỗng đỗ xuống trái tim bất cẩn của
em.

Mẹ Ammu sẽ bớt yêu em đi một ít.

Và rồi ở ngoài cổng, trên đường, bên tay trái. Xe taxi đỗ lại. Một người

mẹ bị tổn thương, một nguyên tu nữ, một đứa trẻ nóng nảy và một đứa hờ
hững. Sáu con ngỗng kêu quang quác và một con ngài.

Chiếc taxi đầy mùi giấc ngủ. Những bộ quần áo cũ cuộn tròn. Những

chiếc khăn mặt ướt. Mùi nách. Vì xét cho cùng, đây là nhà của người lái xe.
Anh ta sống trong xe. Đó là nơi duy nhất để anh ta tích lũy các thứ mùi của
mình. Ghế ngồi mòn xơ. Rách toạc. Một miếng giẻ bằng vải bông mầu vàng
bẩn thỉu, đẫm nước và run rẩy ở ghế sau giống như một người bị bệnh sốt
vàng da nặng. Người lái xe nhanh nhẹn như một con chồn thuộc bộ gặm
nhấm. Anh ta có một cái mũi khoằm như người La mã và bộ ria mép như
Richard. Anh ta nhỏ người đến mức nhìn đường qua tay lái. Len giữa dòng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.