CHÚA TRỜI CỦA NHỮNG CHUYỆN VỤN VẶT - Trang 133

xe cộ, trông cứ như một taxi có khách mà không lái xe. Anh ta lái nhanh,
hung hăng, lao như tên vào những khoảng không, chen bật các xe khác ra
khỏi làn. Tăng tốc ở ngã tư. Chồm lên nhanh nhẹn.

- Sao anh không dùng một cái đệm hay gối hoặc một thứ gì khác? -

Baby Kochamma gợi ý, giọng thân thiện - Anh sẽ cảm thấy dễ chịu hơn.

- Sao bà không nghĩ đến việc của mình đi, bà chị? - Người lái xe trả lời,

giọng không hòa nhã lắm.

Đi qua khoảng tối đen như mực, Estha thò đầu ra ngoài cửa xe. Em có

thể nếm được ngọn gió britzơ nóng, mằn mặn trong miệng. Em cảm thấy
tóc mình bay tung. Em biết nếu mẹ em khám phá ra việc em đã làm với Gã
Nước cam Nước chanh, mẹ cũng sẽ bớt yêu em. Bớt đi nhiều lắm. Em cảm
thấy xấu hổ, cồn cào cả ruột gan. Em khao khát có một dòng sông. Vì nước
sẽ giúp ích rất nhiều.

Màn đêm đầy ánh đèn neon nhấp nháy lướt qua bên cửa xe. Trong chiếc

taxi nóng và im lặng. Baby Kochamma trông đỏ hồng và vui vẻ. Bà không
thích là nguyên nhân gây nên cảm giác ốm yếu. Mỗi lúc có con chó lạc trên
đường, người lái xe ra sức giết chết.

Con ngài đậu trên trái tim Rahel cứ xoải rộng đôi cánh nhung, và cảm

giác lạnh buốt bò vào đến tận xương.

Trong bãi đỗ của khách sạn Sea Queen, chiếc Plymouth mầu xanh da

trời đang chuyện gẫu với các xe khác, nhỏ hơn. Slip slip snut snat. Một bà
to béo giữa một đám các bà bé nhỏ.


- Phòng 313 và 327 - người tiếp tân nói - Không có điều hòa nhiệt độ.

Có hai giường. Thang máy đóng cửa vì sửa chữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.