CHÚA TRỜI CỦA NHỮNG CHUYỆN VỤN VẶT - Trang 141

Mammachi cố cảnh báo Chacko. Anh ta nghe, nhưng không thc sự lọt

vào tai những điều bà nói.

Đêm hôm ấy, trên chiếc giường hẹp trong khách sạn, Chacko nghĩ về

Margaret Kochamma và Sophie Mol. Làn sóng tình yêu mãnh liệt thắt ngực
anh, mãi cho đến lúc anh có thể thở được. Anh nằm thao thức và đếm từng
giờ để họ ra sân bay.

Trên chiếc giường kế bên, cháu gái và cháu trai của anh ôm nhau ngủ

ngon lành. Một đứa nóng nẩy và một đứa lạnh lùng. Thằng bé và Con bé.
Bằng cách nào đó, không phải ai cũng nhận thức được dấu vết ngày tận thế
và tất cả đều đợi nó đến.

Chúng đang mơ đến dòng sông của chúng.

Đến những cây dừa ngả bóng xuống dòng sông và những cái mắt dừa

ngắm những con thuyền lướt qua. Sáng sáng đi ngược dòng. Chiều chiều đi
xuôi dòng. Và âm thanh đùng đục, buồn bã của chiếc sào tre mà những
người phu thuyền chống lên lớp gỗ thuyền sẫm màu, bóng dầu.

Làn nước thật ấm áp. Xanh xám. Giống như lớp lụa lăn tăn.

Dòng sông có những con cá.

Với cả bầu trời và những cái cây trong đó.

Và đêm đêm, có cả những mảnh trăng vàng tan vỡ

Lúc chúng mệt nhoài vì chờ đợi, mùi bữa tối rời khỏi những tấm rèm và

cuốn qua cửa sổ của Sea Queen, nhẩy múa trong bóng đêm ra mãi tận biển
khơi đầy mùi bữa tối.

Thời gian là hai giờ kém mười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.