Đằng sau tấm rèm của bác sỹ, những giọng nói cợt nhả thì thào, thỉnh
thoảng bị ngắt quãng bởi những tiếng hét của bọn trẻ con cáu kỉnh. Có tiếng
loảng xoảng của thủy tinh và kim loại, tiếng nước sôi lục bục. Một cậu bé
đang chơi với những dấu hiệu bằng gỗ trên tường trượt lên, xuống trên một
tấm biển bằng đồng thau Bác sỹ TRONG PHÒNG, Bác sỹ RA NGOÀI.
Một đứa bé nấc liên tiếp trên ngực mẹ. chiếc quạt trần quay từ từ, cắt bầu
không khí đặc quánh, đáng sợ thành những vòng xoắn vô tận đến tận sàn,
giống như gọt vỏ một củ khoai không bao giờ xong.
Không có ai đọc báo.
Từ phía dưới tấm rèm ngắn kéo dài dến cửa và dẫn thẳng ra đường phố,
tiếng dép lê loẹt xoẹt không ngừng. Cả một Thế giới ồn ào, vô tư lự của
Những người Không bị Thứ gì Trên mũi.
Ammu và Kalyani đổi con cho nhau. Mũi chúng đã được đẩy lên, đầu
ngật ra sau, mũi hướng thẳng vào đèn để một bà mẹ có thể nhìn thấy cái
người kia bỏ sót. Lenin mặc như một chiếc taxi - sơ mi vàng, quần xoóc đen
- cố tuồi vào lòng mẹ cậu (và cả cái gói kẹo của cậu). Cậu ngồi trên chiếc
sari hoa và từ vị trí không thể tấn công này, cậu bình tĩnh quan sát cảnh
tượng. Cậu thọc ngón tay trỏ vào lỗ mũi còn rảnh rồi thở ầm ỹ qua đường
miệng. Cậu có đường ngôi lệch. Tóc cậu chải ra sau, bôi dầu Ayurvedic.
Cậu đã giữ túi kẹo trước khi bác sỹ khám cho cậu, và sau đó chén nhẵn.
Mọi việc đều tốt đẹp trên đời này. Có lẽ cậu còn quá bé nên không biết rằng
Bầu không khí trong Phòng đợi cộng với Tiếng la hét sau tấm rèm là hợp
lôgich tăng thêm Nỗi sợ Lành mạnh của Bác sỹ v.v..
Một con chuột, vai tua tủa lông tạo thành những chuyến du ngoạn ồn ào
giữa căn phòng của bác sỹ và đáy tủ phòng đợi.
Một cô y tá xuất hiện và biến mất sau tấm rèm rách rưới màu hoa cà của
bác sỹ. Cô ta cầm nhiều thứ dụng cụ lạ lùng. Một lọ thủy tinh xinh xắn. Một
cái cốc tam giác có vệt máu. Một ống nghiệm trong có nước tiểu lấp lánh.