CHÚA TRỜI CỦA NHỮNG CHUYỆN VỤN VẶT - Trang 18

mỉm cười với trẻ con lần nào như họ vẫn làm trong ngày Chủ nhật thường
lệ.

Các ngọn nến cao trên bàn thờ đã cong xuống. Những ngọn nến ngắn đã

lụi.

Một bà già đóng vai một người họ hàng xa (song chẳng ai nhận ra), luôn

có mặt bên thi hài trong các đám tang, thấm nước hoa vào một nùi len rồi
nhẹ nhàng và thành kính giơ lên không trung, chấm lên trán Sophie Mol.
Sophie Mol thơm phức mùi nước hoa và mùi gỗ quan tài.

Margaret Kochamma, mẹ Sophie Mol là người Anh; chị không cho

Chacko, bố Sophie Mol vòng tay quanh chị để an ủi.

Cả gia đình đứng xúm xít lại với nhau. Marganet, Kochamma, Chacko,

Baby Kochamma, và đứng cạnh là bà chị dâu Mammachi, bà ngoại của
Estha và Rahel (của cả Sophie Mol nữa). Mammachi sắp lòa hẳn, lúc nào ra
khỏi nhà bà cũng đeoính đen. Nước mắt bà chảy xuống sau cặp kính, chạy
dài xuống hàm như những giọt mưa rơi trên rìa mái nhà. Trông bà bé nhỏ và
ốm yếu trong chiếc sari mẩu trắng ngà nhầu nát. Chacko là con trai duy nhất
của Mammachi. Sự thương tiếc của riêng bà làm bà xót xa. Sự thương tiếc
của con trai càng làm bà đau đớn.

Dù Ammu, Estha và Rahel được phép dự đám tang, họ đứng tách riêng

ra một nơi. Chẳng ai nhòm ngó đến ba mẹ con.

Trong nhà thờ rất nóng, mép những bông huệ trắng cong lại, quăn lên.

Một con ong chết trong bông hoa trên quan tài. Bàn tay Ammu run run,
quyển Thánh ca trong tay cũng run theo. Da chị lạnh ngắt. Estha đứng sát
bên mẹ, cặp mắt đau đớn sáng lấp lánh như thủy tinh, bên má nóng rực của
em tỳ vào làn da trần của cánh tay Ammu đang cầm cuốn Thánh ca, run rẩy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.