CHÚA TRỜI CỦA NHỮNG CHUYỆN VỤN VẶT - Trang 185

Lúc đó con nhớ nói “Con xin lỗi”. Mẹ sẽ phạt con rất nghiêm khắc nếu con
không nghe theo những lời dặn này. Con hãy sửa hết lỗi đi.

Ammu yêu quý.

Mẹ không bao giờ sửa hết lỗi của mình.

Mẹ đã xếp túi và ra đi. Vì mẹ không phải là Kẻ Ăn tàn Phá hoại loại I.

Vì Chacko nói mẹ phá thế là đủ rồi.

Mẹ trở về Ayemenem với bệnh hen và những tiếng nấc trong ngực,

giống như tiếng gọi của một người ở chốn xa xăm.

Estha chưa bao giờ thấy mẹ như thế.

Hoang dã. Ốm yếu. Buồn bã.

Lần cuối cùng Ammu về Ayemenem, Rahel vừa bị đuổi khỏi Tu viện

Nazareth (vì làm bẩn đồ trang trí và đả kích lịch li những nữ sinh lớn).
Ammu đã mất cả việc làm mới nhất - tiếp tân trong một khách sạn rẻ tiền -
vì bị ốm và nghỉ quá nhiều ngày. Họ nói với chị là khách sạn không thể chịu
được điều đó. Họ cần một tiếp tân viên khỏe mạnh hơn.

Trong lần đến thăm cuối cùng, Ammu ở suốt buổi sáng với Rahel trong

phòng chị. Bằng số lương còm cõi, họ mua cho con gái những món quà nhỏ
gói trong giấy màu nâu, dán những quả tim sặc sỡ lên trên. Một hộp kẹo
thỏi, một hộp bút chì Phantom và tập truyện tranh vui Paul Bubyann.
Những món quà cho một đứa bé lên bẩy; còn Rahel đã sắp mười một tuổi.
Dường như Ammu tin rằng nếu chị không chịu nhận thời gian đã trôi qua,
nếu chị quyết chí bắt nó đứng lại trong cuộc đời hai đứa trẻ sinh đôi, thời
gian sẽ đứng lại. Làm như sức mạnh ý chí là đủ giữ tuổi thơ của các con chị
lại, cho đến khi chị có thể để chúng sống cùng với chị. Lúc đó chúng có thể
tiếp tục sống từ thời điểm mà chúng chúng phải chia lìa. Lại bắt đầu từ năm
lên bẩy. Ammu bảo Rahel rằng chị cũng sẽ mua cho Estha một bộ truyện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.