CHÚA TRỜI CỦA NHỮNG CHUYỆN VỤN VẶT - Trang 204

Chị hy vọng dưới cái vỏ vui vẻ kia, ẩn giấu một sự cuồng nộ với cái thế giới
tự mãn, phân chia đẳng cấp mà chị vốn căm ghét.

Chị hy vọng đó là anh.

Chị sửng sốt thấy con gái chị tiếp xúc thân thể thoải mái với anh. Sửng

sốt thấy con gái chị hình như có một thế giới phụ, loại trừ chị hoàn toàn.
Một thế giới hiển nhiên của những nụ cười và tiếng cười mà chị, mẹ nó,
không thể chung phần. Ammu lờ mờ thấy những ý nghĩ của chị nhuốm mầu
ghen tỵ. Chị không cho phép mình nghĩ đến con người mà chị tức tối.
Người ấy hoặc đứa con riêng của chị. Hoặc thế giới của những ngón tay
ngoắc nhau và những nụ cười bất ngờ.

Người đàn ông đứng dưới bóng cây cao su, những đốm nắng nhẩy múa

trên thân hình, đang bế đứa con gái chị trên tay, ngước nhìn lên và bắt gặp
cái nhìn chăm chú của Ammu. Bao thế kỷ thâu tóm lại trong một khoảnh
khắc phù du. Lịch sử đã sai lầm, mất cảnh giác. Lột tuột ra như da rắn già.
Những vết chàm, vết sẹo, những vết thương trong các cuộc chiến tranh xưa
cũ và đang tiến bước những ngày lạc hậu, tất cả đều tan biến. Chỉ còn lại
một thoáng qua, một thứ lung linh có thể sờ thấy được, nhìn thấy được như
nước trong dòng sông hoặc mặt trời trên bầu trời. Rõ ràng như cảm thấy hơi
nóng trong một ngày nồng nực, hoặc giật một con cá trên sợi dây câu căng
thẳng. Hiển nhiên đến mức không một ai chú ý.

Trong khoảnh khắc ngắn ngủi ấy, Velutha ngước nhìn lên và thấy sự vật

như anh chưa từng thấy bao giờ. Những sự vật từ trước đến nay vẫn bị ràng
buộc, bị lịch sử che mờ.

Những sự vật thật giản

Chẳng hạn, anh thấy mẹ của Rahel là một người đàn bà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.