CHÚA TRỜI CỦA NHỮNG CHUYỆN VỤN VẶT - Trang 22

Mathew dường như rất hiểu gã có thể vỗ ai và không thể vỗ vào ai. Cảnh sát
vốn có bản năng đó.

Đằng sau gã, một tấm biển xanh, đỏ viết:

L

Tuân lệnh

Trung thành

Thông minh

Nhã nhặn

Hiệu quả

Lúc rời đồn cảnh sát, Ammu khóc nên Estha và Rahel không dám hỏi

veshya nghĩa là gì. Cả bất hợp pháp nữa. Đây là lần đầu tiên các em thấy
mẹ khóc. Chị không nức nở. Khuôn mặt chị rắn lại như đá, nhưng những
giọt nước mắt trào ra khỏi mắt và chẩy dài xuống đôi má rắn rỏi. Nó làm
cho hai đứa trẻ sinh đôi sợ phát khiếp. Những giọt nước mắt của Ammu làm
cho mọi vật cho đến tận bây giờ như thực, như hư. Ba mẹ con về
Ayemenem bằng xe buýt. Người soát vé, một người đàn ông gầy gò mặc đồ
kaki, len đến trước họ, trên chỗ tay vịn. Ông ta dựa cái hông xương xẩu vào
lưng ghế và bóp cái kéo bấm vé lách tách với Ammu. Đi đâu? Tiếng lách
cách có nghĩa như thế, Rahel có thể ngửi thấy mùi nắm vé xe và mùi chua
chua của thanh vịn trên bàn tay ông ta.

- Anh ấy chết rồi - Ammu thì thào với ông ta - Tôi đã giết chết anh ấy.

- Ayemenem - Estha nói nhanh, trước khi ông ta nổi nóng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.