CHÚA TRỜI CỦA NHỮNG CHUYỆN VỤN VẶT - Trang 237

Tiếng mặt trời tuôn chảy trong đồ đang giặt. Vò nhàu những tấm vải trải

giường mầu trắng. Làm cứng những tấm sari hồ bột. Mầu trắng ngà và
vàng.

Những con kiến đỏ trên những hòn đá mầu vàng.

Một con bò nóng nẩy đang thấy nóng. Amhoo. Tận mãi nơi xa.

Và mùi bóng ma của một người Anh xảo quyệt, bị liềm ghim chặt vào

thân cây cao su, đang khẩn khoản xin một điếu xì gà.

- Umm… xin lỗi? Ông có ừm… điếu xì gà nào không?

Bằng cái giọng thầy giáo hi

Ôi người yêu quý.

Estha đang đợi em. Bên dòng sông. Dưới gốc cây măng cụt mà Đức Cha

E. John Ipe mang về nhà trong chuyến viếng thăm Madalay.

Vậy Estha ngồi ở đâu?

Ở chỗ chúng thường ngồi dưới cây măng cụt. Có một cái gì đó xam xám

và rên rỉ. Nấp trong lớp rêu và địa y, ẩn trong đám dương xỉ. Một cái gì đó
mà trái đất đòi hỏi. Không phải là cái gốc cây. Không phải là một tảng đá…

Trước khi nghĩ xong, Rahel đứng vụt dậy và chạy đi.

Chui qua bếp, qua chỗ Kochu Maria ngủ say. Nếp quần áo gấp dầy cộm

giống như một con kỳ đà mặc tạp dề xếp nếp.

Ngang qua nhà máy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.