CHÚA TRỜI CỦA NHỮNG CHUYỆN VỤN VẶT - Trang 26

Estha xa lánh dần mọi người. Cậu quen dần với con mực phiền phức

sống trong lòng cậu, phun những luồng mực đen sì phủ kín quá khứ. Dần
dà, lý do im lặng của cậu càng được che giấu, chôn vùi tận một nơi sâu kín
trong cuộc sống thực tế.

Khi Kubchand, con chó lai yêu quý, mù lòa, trọc lóc, mười bẩy tuổi

quyết chọn một cái chết khốn khổ, vật vã, Estha đã chăm chút nó suốt trong
những thử thách cuối cùng, cứ như cuộc sống riêng của cậu phụ thuộc vào
điều đó. Vào cái lúc Kubchand nằm chết trên tấm nệm, một con chim bay
vụt qua. Với Estha - thấm đẫm mùi hoa hồng già nua, những hồi ức kinh
khủng về một người gẫy vỡ - sự thật là một cái gì đó thật mong manh, dịu
dàng đến mức khó chịu đựng nổi đã sống sót, nó được phép tồn tại là một
điều thật kỳ diệu.

Sau khi Kubchand chết, Estha bắt đầu những cuộc dạo chơi. Cậu đi dạo

nhiều giờ mới thôi. Hồi đầu, cậu chỉ dạo chơi ở những khu vực lân cận, rồi
dần dà cứ đi xa mãi, xa mãi về phía cánh đồng.

Bà con đã quen nhìn thấy cậu trên đường. Một người đàn ông ăn mặc

chỉnh tề, với dáng đi lặng lẽ. Bộ mặt cậu ngày càng sạm nắng vì ở ngoài
trời. Gồ ghề. Đầy nếp nhăn vì ánh mặt trời. Trông cậu bắt đầu từng trải hơn
thực. Giống như một ngư dân trong thành phố. Với bao điều bí mật của biển
cả trong lòng.


Giờ đây, trở lại lần nữa, Estha đi dạo khắp Ayemenem.

Có những ngày, anh đi dạo bờ sông sặc mùi rác rưởi, mùi thuốc trừ mua

bằng tiền vay Ngân hàng Thế giới. Phần lớn cá bị chết. Những con sống sót
đều mục vây, khi luộc bị gẫy tan.

Những ngày khác anh đi xuôi con đường. Đi qua những căn nhà mới,

đầy mùi bánh nướng còn mới, mát mẻ, xây cho các y tá, thợ nề, những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.