CHÚA TRỜI CỦA NHỮNG CHUYỆN VỤN VẶT - Trang 270

12.

KOCHU THOMBAN


Tiếng chenda trùm lên ngôi đền, càng nhấn mạnh sự im lặng của màn

đêm vây quanh. Một con đường vắng vẻ, ướt át. Những cái cây đang rình
mò. Rahel ôm quả dừa, nín thở bước qua cánh đồng cổng gỗ, vào ngôi đền
có bức tường cao màu trắng bao quanh.

Bên trong, mọi thứ đều bao bọc bởi bức tường màu trắng, mái ngói rêu

phong và ánh trăng. Mọi vật đều bốc mùi cơn mưa vừa qua. Một thầy tế gầy
gò đang ngủ trên chiếc chiếu trải trong hiên đá đắp nổi. Một cái đĩa bằng
đồng thau đầy xu để gần gối, giống một bức tranh minh họa vui về những
giấc mơ của ông ta. Khu đền tràn ngập ánh trăng, trong mỗi vũng bùn có
một mặt trăng. Kochun Thomban đã xong các nghi lễ, nằm và bị buộc vào
một cái cột gỗ bên đống phân bốc khói. Nó ngủ, nhiệm vụ đã xong, lòng
ruột trống rỗng, một cái ngà nằm trên mặt đất, cái kia chĩa thẳng lên các vì
sao. Rahel lặng lẽ đến gần. Em thấy da nó mềm hơn em nhớ. Nó không phải
Kochu Thomban chút nào. Cặp ngà của nó đã lớn. Lúc này nó là Vellya
Thomban. Voi có ngà lớn. Em đặt quả dừa xuống đất, cạnh nó. Một nếp da
nứt, chảy ra một thứ chất lỏng, lấp lánh của mắt voi. Rồi đám lông mi dài
khép lại, triệu giấc ngủ tới. Một cái ngà chĩa thẳng lên các vì sao.


Tháng sáu là mùa kathakali ít nhất. Nhưng đội múa không thể đi qua

một số ngôi đền mà không vào diễn. Đền Ayemenem không phải là một
trong số đó, nhưng những ngày này, nhờ vị trí địa lý mà sự việc đã thay đổi.

Ở Ayemenem, họ múa để loại bỏ cảm giác tủi nhục ở Heart of Darkness.

Những buổi biểu diễn bên bể bơi thường bị cắt xén. Họ nhằm vào khách du
lịch để khỏi chết đói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.