CHÚNG TA LÀ NHỮNG KẺ DỐI TRÁ - Trang 139

GAT VÀ TÔI đã đi bơi đêm. Chúng tôi nằm trên lối đi bằng gỗ và ngắm

nhìn những vì sao. Chúng tôi hôn nhau trên căn gác mái.

Chúng tôi yêu nhau.
Cậu tặng tôi một cuốn sách. Với mọi thứ, mọi thứ.
Chúng tôi không nói về Raquel. Tôi không thể hỏi. Cậu không nói.
Hai đứa sinh đôi có buổi sinh nhật vào ngày 14 tháng 7, và luôn có một

bữa thịnh soạn. Tất cả mười ba người chúng tôi quây quần trên chiếc bàn
dài ở bãi cỏ bên ngoài Clairmont. Những con tôm hùm và khoai tây với
trứng cá muối. Những nồi nhỏ đựng bơ hóa lỏng. Những rau củ dạng bi với
rau húng quế. Hai chiếc bánh kem, một vani và một chocolate, được để ở
trên quầy bếp trong nhà.

Đám nhóc đang ồn ào với những con tôm hùm của chúng, dùng càng

chọc nhau và nhóp nhép nhai phần thịt ở càng. Anh Johnny kể chuyện.
Mirren và tôi cười đùa. Chúng tôi ngạc nhiên khi ông ngoại bước qua và
chen mình vào giữa Gat và tôi.

“Ông muốn hỏi xin lời khuyên của mấy đứa về chuyện này,” ông nói.

“Lời khuyên của người trẻ.”

“Tụi cháu là những người trẻ thạo đời và tuyệt cú đấy,” Johnny nói, “thế

nên ông tìm đến đúng chỗ đúng người rồi.”

“Ông biết,” Ông ngoại bảo, “Ông chẳng còn trẻ trung gì nữa, trừ cái bề

ngoài bảnh bao của mình.”

“Vâng, vâng,” tôi nói.
“Thatcher và ông đang phân loại đồ đạc của ông. Ông đang suy xét tới

việc để lại một khoản có giá trị trong số tài sản cho alma mater[41] của
mình.”

[41] Alma mater (tiếng La tinh): trường đại học.
“Cho Harvard á? Để chi vậy, hả Ba?” Mẹ hỏi, chân bước đến đứng phía

sau Mirren.

Ông ngoại mỉm cười. “Có lẽ là để tài trợ cho một trung tâm học sinh –

sinh viên. Họ sẽ đề tên ba trên đó, ngay đằng trước phía ngoài.” Ông thúc
khuỷu tay vào Gat. “Họ nên gọi nó là gì đây, hở, chàng trai trẻ? Cậu nghĩ
sao?”

“Tòa Harris Sinclair?” Gat đánh bạo nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.