CHÚNG TA LÀ NHỮNG KẺ DỐI TRÁ - Trang 148

Một dáng hình choàng áo đang đứng ở nơi mà một khắc trước nhà

thương gia dám chắc rằng không hề có một ai ở đó. Hắn ta to lớn và nói
bằng giọng sâu ầm ầm. “Ngươi lấy của ta mà không nghĩ đến việc bồi
thường ư?”

“Anh là ai?” nhà thương gia run rẩy hỏi.
“Chỉ cần nói rằng ta là người mà ngươi đã lấy trộm.”
Nhà thương gia giải thích rằng ông đã hứa tặng người con gái của mình

một bông hồng sau một chuyến đi dài.

“Ngươi có thể giữ lấy bông hồng ăn trộm của mình,” hắn nói, “nhưng

đổi lại, đưa cho ta tài sản đầu tiên mà ngươi thấy khi trở về.” Rồi hắn gỡ
chiếc khăn trùm đầu và để lộ ra một gương mặt quái thú ghê tởm, toàn là
răng và mũi. Lai tạp giữa một con lợn rừng với một con chó rừng.

“Ngươi đã chạm mặt ta,” quái thú nói. “Ngươi sẽ chết nếu ngươi chạm

mặt ta lần nữa.”

Nhà thương gia cưỡi con ngựa phi về nhà nhanh nhất có thể. Khi còn

cách một dặm nữa thì ông nhìn thấy người con gái cả đang đứng chờ ông
trên đường.

“Tụi con nghe tin ba sẽ về đến vào chiều nay!” cô la lên và xà vào lòng

ông.

Cô là tài sản đầu tiên mà ông thấy khi trở về. Giờ thì ông đã biết cái giá

mà con quái thú thật sự đòi hỏi là gì.

Thế rồi sao nữa?
Tất cả chúng ta đều biết rằng Người đẹp đã dần đem lòng yêu quái thú.

Cô dần dần đem lòng yêu hắn, mặc cho những gì gia đình cô sẽ nghĩ — vì
sự quyến rũ và học thức, niềm hiểu biết về nghệ thuật và trái tim đa cảm
của hắn.

Quả thực, hắn là con người và vẫn luôn là thế. Hắn chưa từng là một

con lợn/ chó rừng chút nào. Đó chỉ là một ảo ảnh gớm guốc.

Rắc rối ở chỗ, thật hết sức khó khăn để thuyết phục cha cô chuyện đó.
Người cha thấy những hàm và mũi, ông nghe thấy tiếng gầm gừ ghê tởm,

bất cứ khi nào Người đẹp đưa người chồng mới của mình về nhà viếng
thăm. Mặc cho người chồng ấy có lịch sự và uyên bác. Mặc cho anh ta có
tử tế ra sao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.