CHÚNG TA LÀ NHỮNG KẺ DỐI TRÁ - Trang 76

Mẹ thở dài. “Chúng con đã lớn lên rồi, Ba ạ,” bà nói. “Chúng con đã lớn

lên.”

31
CHO ĐI: NHỮNG BỨC HỌA THỜI THƠ ẤU, tranh in hình hoa lá.
Tôi lấy sọt đồ giặt khô từ Windemere và hướng về phía Cuddledown.

Mirren – lúc này đang nhảy nhót lung quanh - gặp tôi ở cầu cảng. “Ở trên
đảo thật tuyệt!” cô bạn nói. “Tớ không thể tin được là tớ lại một lần nữa ở
đây!”

“Hè năm ngoái cậu ở đây còn gì.”
“Nó không giống nhau. Không mùa hè nào hạnh phúc và bình yên như

mùa hè ta từng có. Họ cứ xây ở Clairmont Mới. Mọi người đều giả vờ khốn
khổ và tớ thì cứ trông mong cậu như cậu lại chẳng bao giờ đến.”

“Tớ đã bảo cậu là tớ đi Châu Âu mà.”
“Ồ, tớ biết chứ.”
“Tớ viết thư cho cậu rất nhiều,” tôi nói giọng quở trách.
“Tớ ghét email!” Mirren nói. “Tớ đã đọc hết đấy, nhưng cậu không thể

nổi điên với tớ vì đã không trả lời được. Nó giống như làm bài tập về nhà
vậy, đánh máy và nhìn chằm chằm vào cái điện thoại hay máy tính ngu
ngốc.”

“Cậu có nhận được con búp bê tớ gửi không?”
Mirren vòng tay ôm tôi. “Tớ rất nhớ cậu. Thậm chí cậu chẳng thể tin nổi

là tớ nhớ cậu nhiều đến mức nào đâu.”

“Tớ đã gửi cho cậu con Barbie đó. Con búp bê với mái tóc dài mà chúng

ta từng đánh nhau tranh giành nó ấy.”

“Công chúa Butterscotch?”
“Phải.”
“Tớ đã từng phát cuồng với Công chúa Butterscotch.”
“Cậu từng một lần dùng nó đánh tớ đấy.”
“Đáng đời cậu mà!” Mirren nhảy lung quanh đầy hạnh phúc. “Cô ấy ở

Windemere à?”

“Hả? Không. Tớ gửi cô ấy trong một kiện thư,” tôi nói. “Hồi cuối mùa

đông ấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.