CHÚNG TA LÀ NHỮNG KẺ DỐI TRÁ - Trang 86

“Em phải không được nói về việc kết cục chị ở trong nước và mọi thứ,”

Will nói. “Em đã hứa với dì Penny là sẽ không làm thế rồi.”

“Sao không?” tôi thắc mắc.
“Nó khiến chứng đau đầu của chị trở nên tệ hơn và tụi em phải để yên

cho chủ đề đó.”

Taft gật đầu. “Dì nói rằng nếu tụi em khiến chứng đau đầu của chị trở

nên tệ hơn thì dì sẽ túm lấy ngón cái của tụi em mà treo ngược lên và lấy
mất chiếc iPad. Tụi em phải hành xử vui tươi lên và đừng có là mấy thằng
ngốc.”

“Đây không phải là về tai nạn của chị,” tôi nói. “Đây là về mùa hè chị đi

Châu Âu kìa.”

“Cady?” Taft chạm vào vai tôi. “Nhỏ Bonnie thấy mấy viên thuốc trong

phòng ngủ của chị.”

Will thối lui và ngồi xuống tút đầu bên kia chiếc sofa.
“Nhỏ Bonnie lục đồ của chị á?”
“Và Liberty nữa.”
“Chúa ơi.”
“Chị nói em là chị không nghiện thuốc, nhưng tủ áo chị lại có thuốc.”

Taft hờn dỗi.

“Bảo chúng tránh xa phòng chị ra,” tôi nói.
“Nếu chị nghiện thuốc,” Taft nói, “có một chuyện chị cần phải biết.”
“Chuyện gì?”
“Thuốc không phải là bạn chị đâu.” Taft trông có vẻ nghiêm trọng.

“Thuốc không phải là bạn chị và hơn nữa chị nên kết bạn với con người.”

“Ôi chúa ơi. Tụi bay chỉ cần kể chị nghe hè trước tụi bay làm gì có được

không, mấy thằng oắt này?”

Will nói, “Taft và em muốn chơi Angry Birds. Tụi em chẳng muốn nói

chuyện với chị nữa.”

“Sao cũng được,” tôi nói. “Đi làm gì thì làm đi.”
Tôi bước lên hiên nhà và nhìn mấy thằng nhóc khi chúng chạy xuống

con đường dẫn đến Red Gate.

35

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.