CHÚNG TA LÀ NHỮNG KẺ DỐI TRÁ - Trang 94

Anh nghiêm nghị gật đầu.
“Được rồi, Gat,” Mirren nói. “Của cậu là gì?”
“Không có.”
“Thôi nào.”
“Được rồi, có lẽ là có.” Gat nhìn xuống móng tay mình. “Đừng thừa

nhận một tội lỗi bạn có thể thay đổi.”

“Tớ tán thành,” tôi nói. Vì tôi làm thế.
“Tớ không,” Mirren nói.
“Sao không?”
“Có rất ít việc ta có thể thay đổi. Ta cần phải chấp nhận thế giới như nó

vốn thế.”

“Không đúng,” Gat nói.
“Chẳng phải làm một người an nhàn, thanh bình thì tốt hơn sao?” Mirren

hỏi.

“Không.” Gat quả quyết. “Đấu tranh với cái ác mới là tốt hơn.”
“Đừng ăn tuyết vàng,” Johnny bảo. “Đó là một phương châm hay khác.”
“Luôn làm điều bạn sợ,” tôi nói. “Đó là câu của tớ.”
“Ôi, làm ơn. Đứa quái nào nói câu đó chứ?” Mirren quát.
“Emerson,” tôi đáp. “Mình nghĩ vậy.” Tôi với lấy một cây bút và viết nó

vào mu bàn tay.

Bên trái: Luôn làm điều. Phải: bạn sợ. Chữ viết bên phải bị nghiêng.
“Emerson chán òm,” Johnny nói. Anh chộp lấy cây bút từ tay tôi và viết

lên tay trái của anh: KHÔNG TUYẾT VÀNG. “Đó,” anh nói, giơ kết quả
lên cho mọi người xem. “Thế sẽ có ích.”

“Cady, mình nghiêm túc đây. Chúng ta không nên luôn làm điều ta sợ,”

Mirren nóng nảy nói. “Ta không bao giờ nên làm thế.”

“Sao không?”
“Cậu có thể chết. Cậu có thể bị thương. Nếu cậu sợ hãi, có thể là có một

lý do chính đáng. Cậu nên tin tưởng cơn bốc đồng của mình.”

“Thế thì triết lý của em là gì?” anh Johnny hỏi cô bạn. “Làm một đứa

chết nhát à?”

“Đúng thế,” Mirren nói. “Điều đó và việc tử tế em nói lúc trước.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.