CHUYỆN DÀI BẤT TẬN - Trang 144

- Cậu muốn nói là cao quá tầm của họ chứ gì? Không tôi không bay cao

nổi đến thế. Còn phía dưới kia, như mắt tôi có thể thấy được, toàn nước là
nước, chắc một biển cả nào đây. Tôi không nhìn thấy nơi nào để ta có thể
trốn được.

- Vậy ta không còn cách nào khác hơn là đợi họ, Atréju quyết định. Đằng

nào thì tôi cũng muốn hỏi họ ít điều.

- Cậu muốn hỏi gì? Con rồng kêu to và hoảng hốt bay vọt lên cao.

- Nếu họ là bốn thần gió, Atréju giải thích, thì họ biết hết mọi phương

hướng của vương quốc Tưởng Tượng. Không ai có thể cho ta biết biên giới
ở đâu rõ hơn họ.

- Trời đất ơi! Con rồng kêu thất thanh. Bộ cậu tin rằng có thể trò chuyện

thoải mái với họ ư?

- Tên họ là gì? Atréju hỏi.

- Ông hướng Bắc là Lirr, ông hướng Đông là Baureo, ông hướng Nam là

Schirk và ông hướng Tây là Mayestril, Fuchur đáp. Nhưng Atréju này, cậu
là gì mới được chứ? Cậu là một thằng nhóc hay một thanh sắt vô tri giác
mà không biết sợ cơ chứ?

- Khi mình bước qua cái cổng của đôi nhân sư, Atréju đáp, mình đã mất

hết sợ hãi rồi. Hơn nữa mình mang trong người "Biểu trưng" của Nữ-thiếu-
hoàng. Mọi sinh linh ở vương quốc Tưởng Tượng đều tuân phục nó. Vậy
tại sao các thần gió lại không tuân phục chứ?

- Có chứ, họ sẽ tuân phục chứ! Fuchur kêu. Nhưng họ ngu lắm và cậu

không ngăn cản họ giao tranh được đâu. Rồi cậu sẽ thấy trận giao tranh ấy
như thế nào!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.