CHUYỆN DÀI BẤT TẬN - Trang 159

Gmork không đáp, lim dim mắt rình mò nhìn Atréju. Sau một lúc lâu im

lặng nó hỏi:

- Thằng nhỏ kia, mày là người lạ, không phải người thành phố này,

không phải người vùng đất này. Mày tìm kiếm gì ở đây?

Atréju cúi đầu.

- Tôi không biết mình đã đến đây như thế nào. Thành phố này tên gì?

- Đây là thủ phủ vùng đất nổi tiếng toàn vương quốc Tưởng Tượng,

Gmork đáp. Không vùng đất nào có nhiều câu chuyện bằng. Chắc mày
cũng đã nghe nói đến "Thành phố bị ma ám" trong "Vùng đất của bọn hèn
hạ" rồi chứ?

Atréju chậm chạp gật đầu.

Gmork không rời mắt khỏi gã. Nó ngạc nhiên vì thằng lỏi da xanh này

thản nhiên nhìn nó với đôi mắt đen mà không hề tỏ vẻ sợ hãi.

- Thế còn mày... mày là ai? Nó hỏi.

Atréju ngẫm nghĩ một lúc rồi mới đáp:

- Tôi không là ai[2].

- Nghĩa là thế nào?

- Nghĩa là trước kia tôi từng có tên. Nhưng tên tôi không gọi được nữa.

Thành ra tôi không là ai[3].

[2] Niemand (không ai, không người nào).

[3] Lẽ ra không có tên phải dịch là "vô danh", nhưng người dịch buộc

phải giữ "không ai" cho hợp với câu người-sói hăm dọa Atréju ở dưới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.