CHUYỆN DÀI BẤT TẬN - Trang 172

loài tới đây... Ta đã không hoàn thành sứ mạng... Nhưng gã cũng thế, vì
vương quốc Tưởng Tượng đang tiêu vong! Tên gã là Atréju!

Gmork ngẩng đầu. Atréju lùi một bước, đứng thẳng người lên.

- Chính là ta đây, gã nói, ta là Atréju đây.

Thân hình gầy nhom của người-sói giật nẩy lên một cái. Rồi lại nẩy lần

nữa, càng lúc càng mạnh hơn. Từ họng nó hộc lên một âm thanh nghe như
ho gà, càng lúc càng to hơn, chát chúa, cuối cùng thành một tiếng rống, từ
mọi bức tường nhà vang vọng lại. Rồi người-sói cười!

Đó là thứ âm thanh kinh hoàng nhất Atréju từng nghe và sẽ không bao

giờ gã còn nghe thứ âm thanh tương tự nữa.

Rồi đột nhiên cái tiếng kia ngừng bặt.

Gmork đã chết.

Atréju đứng bất động một lúc lâu. Sau cùng gã lại gần người-sói, cúi sờ

bộ lông đen bù xù trên đầu nó; gã không biết vì sao mình lại làm thế. Tức
thì, nhanh như chớp, bộ răng của Gmork ngoạm chặt vào chân Atréju. Đã
chết rồi mà người-sói vẫn vô cùng độc ác.

Atréju tìm cách gỡ mà không nổi. Chỉ hoài công. Những chiếc răng bập

chặt như được bắt đinh ốc sắt vào da thịt gã. Atréju quỵ xuống bên cạnh
xác người-sói trên nền đất bẩn thỉu.

Còn Hư Không thì cứ từ mọi phía lấn từng bước một, lặng lẽ và không

ngăn chặn nổi, vượt qua bức tường đen sì cao nghệu bao quanh thành phố.

X. Bay về tháp Ngà

Khi Atréju bước qua cái cổng thành u ám của "Thành phố bị ma ám",

thong dong dạo bước qua những ngõ ngách quanh co, để rồi cuối cùng lâm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.