CHUYỆN DÀI BẤT TẬN - Trang 174

hô mọc trên vách đá trong vịnh, nếu không thì "Bảo vật" này đã chìm
xuống biển sâu không đáy rồi.

Fuchur chụp vội lấy, gỡ ra, choàng ngay vào cổ để khỏi mất, vì cảm thấy

sắp ngất đến nơi rồi.

Khi mới tỉnh lại Fuchur chịu không biết đang ở đâu. Nó vô cùng sửng sốt

thấy mình lại đang bay trong bầu trời cao trên mặt biển, về một hướng nào
đấy, bay quá nhanh, hơn sức lực kiệt quệ của nó cho phép. Nó thử bay
chậm hơn nhưng phát hiện ngay rằng nó không làm chủ thân thể mình được
nữa. Một ý muốn khác với ý muốn của nó, mạnh hơn bội phần đã làm chủ
và lèo lái thân thể nó, bắt nguồn từ AURYN nó đeo quanh cổ.

Ngày sắp tàn, trời đã về chiều thì Fuchur thoáng thấy một bãi biển nơi

phía xa. Nó không thấy rõ vùng đất hình như chìm trong màn sương phía
sau. Tới gần, nó thấy phần lớn vùng đất này đã bị Hư Không chiếm mất rồi
- cái Hư Không làm nhức mắt, khiến người ta cảm thấy như bị quáng.

Nếu tự quyết định được thì Fuchur sẽ quay về. Nhưng cái lực đầy bí ẩn

của "Bảo vật" buộc nó cứ phải tiếp tục bay thẳng. Rồi nó liền hiểu tại sao,
vì nó phát hiện ngay giữa cõi Hư Không mênh mông này một hòn đảo nhỏ
chưa bị lấn chiếm, với những ngôi nhà có đầu hồi nhọn hoắt và những ngọn
tháp xiêu vẹo. Fuchur linh cảm sẽ tìm thấy ai ở đấy, nên bây giờ không chỉ
riêng ý muốn mãnh liệt từ tấm bùa mà thêm cả ý muốn của chính nó đang
điều khiển nó bay tới đó.

Cái sân sau, nơi Atréju đang nằm cạnh xác người-sói, đã gần như tối

thui. Chút ánh sáng nhá nhem xám xịt lọt xuống sân không đủ để phân biệt
thân thể sáng nhạt của Atréju với bộ lông đen của con quái vật tàn bạo.
Càng tối hơn thì cả hai thân thể trông chỉ như một.

Atréju đã thôi không cố gỡ chân ra khỏi hàm răng sói, như ê-tô bằng

thép, từ lâu rồi. Trong tình trạng nửa tỉnh nửa mê gã lại thấy con trâu đỏ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.