CHUYỆN DÀI BẤT TẬN - Trang 20

một cách đầy bí ẩn quyển sách đã gọi nó đến, vì quyển sách muốn theo nó,
vì đúng ra quyển sách vốn là của nó từ xửa từ xưa rồi!

Bastian lắng nghe tiếng nói rì rầm vẫn vọng ra từ căn phòng nhỏ nọ.

Để khỏi bỏ quên, nó nhanh như chớp nhét quyển sách dưới áo măng-tô,

giữ bằng cả hai tay. Nó đi lùi ra cửa không gây một tiếng động nhỏ nào
trong lúc mắt lấm lét nhìn cái cửa dẫn vào căn phòng nhỏ. Nó thận trọng ấn
nắm đấm cửa. Nó muốn chùm chuông đồng thau không gây tiếng động nên
chỉ mở cửa kính vừa đủ để lách ra ngoài. Nó thận trọng khẽ khàng đóng
cửa lại từ bên ngoài.

Rồi nó mới phóng đi.

Những quyển vở, những sách học và hộp đựng bút trong cặp nẩy lên kêu

lọc cọc theo nhịp chân của nó. Nó đau ở cạnh sườn nhưng vẫn chạy tiếp.

Mưa ướt hết mặt mũi nó, rơi cả vào cổ áo. Lạnh và ướt thấm qua áo

măng-tô nhưng Bastian không cảm thấy. Nó nóng bừng, song không chỉ vì
chạy.

Lương tâm của nó lúc nãy trong hiệu sách không phản đối giờ đây bỗng

dưng trỗi dậy. Nó thấy mọi lý do trước đây nghe rất thuyết phục bỗng nhiên
hoàn toàn không đáng tin cậy, chúng tan biến như các hình nhân bằng tuyết
tan trước làn lửa phì ra từ họng con rồng.

Nó đã lấy trộm. Nó là thằng ăn cắp!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.